Công Tử Biệt Tú (Dịch) ( FULL )
Chapter 2048: Cậu... sợ bóng tối à?

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Cả Văn Tế Lửa hay Nghiệp Hỏa ngút trời dính vào đều lưu lại trên lớp vỏ đó.

Lớp vỏ bị chém làm hai đoạn gần như bị thiêu rụi thành tro bụi ngay lập tức.

Hạ Thiên lại xuất hiện sau lưng Nhậm Kiệt, từ hư ảo hóa thành chân thật.

Nghiệp Hỏa trên người hắn hoàn toàn biến mất, Văn Tế Lửa biến mất, ngay cả vết thương trên người hoàn toàn hồi phục, năng lượng trong cơ thể tăng vọt đến trạng thái đầy đủ.

Tựa như quay trở lại trạng thái trước khi khai chiến.

Trạng thái hoàn toàn được làm mới.

Trong mắt Nhậm Kiệt tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Nghiệp Hỏa... bị dập tắt rồi ư?

Từ khi mình thức tỉnh Hồng Liên Nghiệp Hỏa đến nay, đây lần đầu tiên Nghiệp Hỏa bị người khác chủ động dập tắt.

Kim Thiền Thoát Xác không phải chiêu thức lươn lẹo bình thường.

Lúc này, Hạ Thiên cong môi mỉm cười, hắn không định cho Nhậm Kiệt cơ hội phản kích.

Thiền kiếm trong tay chém ra trong nháy mắt!

“Thuấn Kiếm Thức!”

Trong khoảnh khắc, tầm nhìn của Nhậm Kiệt bị vô số đạo kiếm quang lấp đầy, không thể phân biệt được đâu là thật, đâu là giả.

Nhưng dưới sự cảm nhận của thần giác, tất cả các nhát chém đều là thật.

Những kiếm quang quá nhanh, đã vượt quá giới hạn mắt thường có thể nhìn thấy, tuy kiếm của Thiên Lưu rất nhanh nhưng Hạ Thiên... còn nhanh hơn hắn.

“Vút vút vút~”

Kiếm quang lẫn với máu tươi bay tán loạn, mặt biển dưới chân Nhậm Kiệt bị chém nát như đậu phụ.

Chỉ trong khoảnh khắc, Nhậm Kiệt đã trúng hàng nghìn nhát kiếm, bị chém như nát thịt.

Đây vẫn tình huống sử dụng Ảnh Tử Thế Kiếp, ngay cả bóng của Nhậm Kiệt bị chém nát, nếu không bản thể sẽ bị thương nặng hơn.

Sát thương phải chịu trong khoảnh khắc còn vượt xa giới hạn phục hồi của Lò Sinh Mệnh.

Tốc độ phục hồi hoàn toàn không theo kịp tốc độ bị thương của Nhậm Kiệt.

Rõ ràng, Hạ Thiên muốn dùng tốc độ tấn công kinh khủng, sát thương bùng nổ, chém chết Nhậm Kiệt một cách thô bạo.

Không phải cậu có thể chống đỡ được ư?

Vậy tôi sẽ vượt qua giới hạn chịu đựng của cậu, cậu sẽ ứng phó thế nào?

Nhậm Kiệt trợn mắt, vẫn chống đỡ thân thể nát bét, giơ tay vồ về phía trước.

“Kình Thiên Đại Ngự!”

Trong khoảnh khắc ánh sáng vàng lóe lên trên người Nhậm Kiệt, một tiếng “keng” lại vang lên!

Thuấn Kiếm Thức của Hạ Thiên bị đỡ đòn phản kích, thân kiếm giơ cao, rơi vào trạng thái cứng đờ ngắn ngủi.

Trong mắt cậu tràn đầy vẻ kinh ngạc.

Đây lại chiêu thức gì?

Nhậm Kiệt có cơ hội thở dốc, vết thương lập tức hồi phục.

Hồng Liên Nghiệp Hỏa đang bùng cháy thu lại, Bách Luyện mở ra, được kéo đến trạng thái Hồng Ôn.

“Thập Hoàn! Kình Thiên Súng!”

Cánh tay Nhậm Kiệt có thêm mười vòng vàng, mười lần Kình Thiên Phá xuất hiện, một đòn đánh thủng 12 mặt Băng Lăng Kính.

Sức mạnh bên trong được gia trì điên cuồng.

Một quyền hung hăng đấm vào ngực Hạ Thiên, sức mạnh chấn động khủng khiếp bùng nổ trong nháy mắt.

Chỉ nghe một tiếng nổ “ầm” vang dội, thân thể Hạ Thiên bị Nhậm Kiệt đập xuống đất như một cái bao tải rách, lồng ngực lập tức lõm xuống!

Nước biển trong phạm vi hàng nghìn mét vuông bị cuồng phong mạnh mẽ thổi bay tại chỗ, một quyền đánh ra một vùng chân không.

Ngay sau đó, mười lần gia lực liên tiếp khủng khiếp!

Nhậm Kiệt đấm xuyên thủng ngực Hạ Thiên, thực sự giống như đạn xuyên giáp, khiến Hạ Thiên trợn trắng mắt, phun máu lớn.

Đồng thời, Nghiệp Hỏa và Văn Tế Lửa lại xuất hiện trên người Hạ Thiên.

“Phụt!

Tôi lại thoát rồi…”

Hạ Thiên dưới nắm đấm lại hóa thành màu vàng, lớp vỏ bị đập nát trong nháy mắt.

Ở nơi cực xa, cơ thể Hạ Thiên xuất hiện trong trạng thái đầy đủ, vết thương hoàn toàn hồi phục.

Nhậm Kiệt nghiến răng: “Cậu lươn lẹo thật đấy!”

Hạ Thiên cười híp mắt: “Kẻ tám lạng người nửa cân. Cậu cũng sống dai như đỉa mà nói tôi.”

Trong lúc nói chuyện, vẻ mặt Hạ Thiên trở nên nghiêm túc, từ một tay cầm kiếm chuyển sang hai tay cầm kiếm, năng lượng năm màu rực rỡ từ trong đầu hắn chia ra, bám vào thân kiếm.

Trong nháy mắt, Thiền kiếm trong tay hắn đã biến thành màu sắc cực kỳ ảo diệu.

“Keng!”

Một tiếng kiếm ngân vang vọng khắp nơi.

“Không biết... một kiếm này, cậu có thể chống đỡ được không!”

Chỉ trong nháy mắt, Hạ Thiên biến mất khỏi vị trí cũ.

“Tâm Kiếm Thức! Ý Chí Trảm Sát!

Không gì không chém! Không gì không đứt!”

Dường như thời gian và không gian bị kéo dài ra trong khoảnh khắc này, Nhậm Kiệt trơ mắt nhìn Hạ Thiên chém về phía mình.

Kiếm quang nhiều màu ảo diệu đó càng ngày càng gần mình...

Nhưng Nhậm Kiệt không thể kiểm soát được cơ thể của mình.

Trong nháy mắt, tâm kiếm xuyên qua người, bóng dáng Hạ Thiên đột ngột xuất hiện sau lưng Nhậm Kiệt.

Khoảnh khắc này, hai tai Nhậm Kiệt ù đi, đầu óc trống rỗng, dường như hoàn toàn mất đi khả năng suy nghĩ.

Cậu cứ thẫn thờ đứng yên tại chỗ, trợn trắng mắt, trên người cậu lại không hề có vết kiếm nào.

Hạ Thiên quay đầu nhìn Nhậm Kiệt, bỗng nở nụ cười.

Nhát kiếm vừa rồi không phải thực thể, nhát chém chỉ nhắm vào ý chí cá nhân.

Chỉ cần ý chí của đối phương không mạnh bằng tâm kiếm của mình, một khi bị chém trúng, ý chí sẽ bị chém giết.

Thứ còn sót lại ở đây chỉ là một cái xác rỗng mà thôi.

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương