Dị Giới Liên Minh
Chương 149: Trở về (2)

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

*****

Nguyễn gia, trong phòng khách. Lạc Tuyết ôm lấy Long khóc rống lên, bộ dạng thương tâm vô cùng. Bên cạnh hai người, vợ chồng Nguyễn Trung Kiên cũng hai mắt đỏ ngầu nhìn con trai mình

“ Đi thôi, ông nó. Để bọn trẻ ở riêng một mình”

Mặc dù Trần Hoa có nhiều lời muốn nói với con trai mình, nhưng cô biết đây không phải là lúc để mẹ con tâm sự. Cô đi tới bên cạnh Nguyễn Trung Kiên ở bên tai hắn nói nhỏ.

Sau đó không đợi ông phản ứng, liền lôi kéo ông rời đi, để lại trong hai người cô nam quả nữ ở trong phòng

“ Ngoan, đừng khóc. Không phải anh đã trở về rồi ư. Nhìn em kìa, gây đi nhiều đó”

Long ôm lấy Lạc Tuyết. Cảm nhận được thân hình gầy gò, hao mòn của cô, trong mắt hắn lóe lên một sự thương xót cùng áy náy. Hắn biết Lạc Tuyết tiền tụy như vậy tất cả là do mình tạo nên

“ Oa… Đồ đáng ghét… Anh đi không nói với người ta một tiếng… đã thế còn một tuần mất tích không tin tức…. anh biết em lo thế nào không?”

Lạc Tuyết không ngừng đánh lên ngực Long, nước mắt ngắn nước mắt dài, nói trong tiếng nấc.

Từ sau lần cảm nhận được Long nguy hiểm đến nay đã một tuần. Một tuần này là những ngày đen tối nhất cuộc đời cô. Cô sống trong lo âu , sợ hãi, bất lực, tuyệt vọng và hoang mang. Cô sợ nhất là Long xảy ra mệnh hệ gì

“ Xin lỗi… là lỗi của anh” Long ôm lấy Lạc Tuyết thật chặt, như muốn hòa tan cả cơ thể cô ấy vào người mình vậy

Sau lần đại chiến với Mộ Dung Thiên, hắn hiểu ra một điều. Mình còn quá yếu đuối. Không chỉ về sức mạnh mà cả về trí tuệ

Thân phận, kế hoạch,… tất cả mọi thứ mà hắn còn hoàn toàn vô dụng trước một kẻ như Mộ Dung Thiên, một kẻ không chỉ mãnh mẽ mà cái trí tuệ hơn hắn rất nhiều. Sau cuộc đại chiến này, Long đã hiểu ra một điều: mình còn non lắm

Nhưng điều này không khiến hắnchán nản mà còn cảm thấy hưng phấn. Bởi vì sau lần này, hắn đã trưởng thành, hắn đã tìm ra mục tiêu của mình. Một mục tiêu quan trọng không thua kém gì việc trở thành ông tổ ngành giải trí

Cảm nhận được sự áy náy, ân hận từ Long. Lạc Tuyết lắc đầu, ôm lấy Long thật chặt không nói gì. Hiện giờ, cô không muốn nghĩ bất kì điều gì nữa. Nhìn thấy người mình yêu trở lại, cô đã cảm thấy thỏa mãn vô cùng rồi. Giờ khắc này, cô chỉ muốn ôm hắn thật chặt mà thôi

Cứ thế, hai người ôm nhau thật chặt trong phòng không ai nó với ai một câu, lẳng lặng hưởng thụ bầu không khí hiếm hoi này

Mấy phút sau, bởi vì khóc quá nhiều cũng như tâm trạng bất tra tấn mình suốt một tuần biến mất. Lạc Tuyết liền ngủ say trong ngực mình. Tuy vậy, hai tay vẫn ôm chặt lấy tay mình giống như sợ người nó đó rời khỏi

Thấy thế, Long cười khổ sau đó đi tới giường, tựa lưng vào thành giường. Rồi hắn nhẹ nhàng bế Lạc Tuyết để cô ấy ngủ trong ngực mình. Vuốt ve mái tóc của cô, nhìn gương mặt xinh đẹp mang theo vẻ yên bình , Long hai mắt lóe lên sự trìu mến cùng kiên định lẩm bẩm:

“ Lạc Tuyết, tin tưởng anh. Đây sẽ là lần cuối cùng anh để em chịu khổ. “

Nói xong, hắn lấy ra điện thoại , bấm số và gọi:

“ Alô, Tống chủ tịch phải không? Là ta, Long đấy”

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương