Chào mừng 50 năm giải phóng miền Nam - Thống nhất đất nước

Dị Giới Liên Minh
Chương 179: Ngọc tuấn, akuma

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

****

Sau bữa tiệc tảy trần, Trần Minh Đức liền rời đi để lại chỗ nói chuyện cho hai thanh niên.

Bên trong phòng khách, Nguyễn Huy ánh mắt mang theo vẻ đánh giá nhìn về phía người thanh niên trước mặt mình

Chỉ thấy trước mặt hắn là một thanh niên gần ba mươi tuổi, khuôn mặt góc cạnh, tuấn dật phi phàm . Chỉ là quần áo xộc xệch, tóc tai rối bời khiến hắn trông có vẻ lôi thôi, luộm thuộm làm xấu đi vẻ mặt điển trai của mình. Lúc này, đối phương cũng đang dùng ánh mắt đánh giá nhìn Nguyễn Huy

Rất lâu sau, Nguyễn Huy mới cười híp mắt, bộ dạng điềm nhiên, bình thản:

“ Anh chính là Trần Ngọc Tuấn? Ta là Nguyễn Huy, đến từ Hư Không Hình Cảnh. Ta tới đây là mời anh tham gia vào Twelve Olympians Team”

Đồng thời, hắn lấy từ trong ngực mình ra một bức thư đưa về phía Trần Ngọc Tuấn

Thấy thế, Trần Ngọc Tuấn không nhận lấy lá thư mà lắc đầu, âm thanh mang theo một vẻ âm nhu, pha chút giọng con gái:

:

“ Xin lỗi. Ta từ chối. Ta đang bận việc nguyên cứu của mình, không có thời gian tham gia bất kì một tổ chức nào cả. Mới cả bản tính ta không thích bị người khác quản thúc”

Như là đã biết Trần Ngọc Tuấn sẽ từ chối, Nguyễn Huy không chút nào bất mãn hay sửng sốt, cười :

“ Ta tin anh sẽ tham gia vào Twelve Olympians Team. Biết tại sao không? Bởi vì đội trưởng Twelve Olympians Team chính là Nhất Thiên Long Hoàng: Nguyễn Tuấn Long”

Nghe được ba chữ “ Nguyễn Tuấn Long” . Thân hình Trần Ngọc Tuấn không khỏi run lên, trong mắt lóe lên một sự kinh ngạc sau đó chuyển thành hưng phấn. Âm thanh mang theo sự kích động vô cùng vội vàng hỏi lại:

“ Ngươi nói là thật. Nguyễn Tuấn Long thật sự là đội trưởng của Twelve Olympians Team”

“ Muốn biết ta nói thật hay không? Vậy tại sao không tự mình tận mắt chứng kiến ah”

Nguyễn Huy nói ra một câu sau đó đứng dậy rời khỏi phòng. Trước khi rời đi, hắn còn quay đầu, trên miệng treo một nụ cười thần bí

Thấy thế, Trong mắt Trần Ngọc Tuấn lóe lên một tia do dự, sau đó cắn răng cuối cùng đuổi theo

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương