Độc Sủng Phế Hậu
Chương 33: Cứu tế

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

*

Nơi rừng trúc vắng lặng không một bóng người. Thi thoảng một vài cơn gió lướt qua, cuốn những chiếc lá trúc dưới mặt đất lên không trung. Ánh trăng mờ ảo chiếu những vệt sáng huyền diệu bao phủ cả khu rừng.

Một hắc y nhân bên hông là trường kiếm, ánh mắt cẩn trọng dò xét xung quanh. Khi đã chắc chắn không có kẻ nào theo dõi mình, hắn khẽ bước đến một cây trúc, cắt thủng một lỗ nhỏ, nhét gì đó vào bên trong. Xong xuôi, hắn lấy từ tay áo một ống tiêu nhỏ, thổi lên ba tiếng, rồi rời khỏi không một dấu vết.

Được một lúc sau, một bạch y nam tử dùng mạng che đi dung mạo đến. Y nhìn thấy cây trúc bị khoét một lỗ nhỏ, không nói không rằng, liền vung kiếm cắt đôi nó, sau đó đem vật ở bên trong nhét vào tay áo. Cuối cùng cũng như hắc y nhân kia, lập tức rời đi.

Bước chân y rảo bước thật nhanh, đạp trên những chiếc lá trúc trên mặt đất. Dường như sợ có kẻ theo đuôi, y cố chọn con đường đi quanh co nhất. Một lúc lâu sau, khi gian nhà kia dần xuất hiện trước mắt y thì y mới có thể thở phào nhẹ nhõm.

" Về rồi à?" - thanh âm trầm khàn vang lên khi y vừa đóng cánh cửa lại khiến y có đôi chút giật mình. Chung Quân cởi bỏ mạng che mặt, tiến vào trong, quỳ xuống hành lễ:" Đã làm kinh động hoàng thượng, hạ thần đáng tội chết!"

Bàn tay Sở Định Long đang viết gì đó, nghe y nói liền ngước mặt, nhàn nhạt:" Có lấy được không?"

Khẽ gật đầu, Chung Quân rút từ túi áo ra một mảnh giấy nhỏ, dâng lên cho hắn. Nhận lấy nó, hắn mở ra, nhìn dòng chữ bên trong hồi lâu rồi đứng dậy, ra hiệu cho y đi theo.

Hắn đi về phía sau gian nhà, chợt nhớ mình quên gì đó, liền đi vào gian bên trong. Đập vào mắt Sở Định Long, một nữ nhân thân hồng y mong manh nằm gục trên bàn, hình như đã chìm sâu vào giấc mộng đẹp. Khẽ đến gần, hắn ôm nàng đặt lên giường, kéo chăn lên cho nàng rồi đặt lên trán nàng một nụ hôn ôn nhu:" Tịch, ta đi một lát, chút lại về với nàng."

Người trên giường nghe được câu nói, môi thấp thoáng nụ cười, an an ổn ổn chìm vào giấc mộng. Khi nào ta cảm thấy an toàn nhất? Là khi ta nhận ra dù ta làm gì hay ở nơi nào, vẫn luôn có người quan tâm ta nhất.

Sau khi làm xong chuyện, Sở Định Long cùng Chung Quân rời khỏi gian nhà kia. Hai người bước thật nhanh, mặc những cơn gió như đang cuộn trào ngăn cản họ. Con đường của hai người dường như rất xa, nhưng bước chân của họ vẫn không dừng lại.

Cho đến một khoảng không rộng lớn, Sở Định Long nhặt một lá trúc dưới mặt đất, thổi lên ba tiếng. Chưa đầy hai khắc, một hắc y nữ nhân từ trong màn đêm bước tới, không nhanh không chậm hỏi:" Có phải đã đến lúc?"

Nhưng đổi lại chỉ là cái lắc đầu của Sở Định Long:" Thời cơ chưa tới."

" Vậy thì đến đây làm gì?" - Thanh âm của nữ nhân kia thoáng chút bực dọc, ánh mắt không chút xúc cảm nhìn hắn. Ánh trăng mờ ảo khiến nụ cười trên môi Sở Định Long càng trở nên quỷ dị. Hắn đặt lá thư vào lòng bàn tay của nữ hắc y nhân kia, thanh âm nhẹ nhàng nhưng vẫn đầy uy lực:" Mọi việc cứ chiếu theo đây mà làm, nhớ đừng để lại chút manh mối nào."

Đôi chân mày của nàng ta khẽ nhíu lại khó hiểu, sau đó lại đưa ánh mắt nhìn vào dòng chữ trong bức thư hắn vừa trao. Một tia khó hiểu xẹt qua nơi đáy mắt, nhưng nhanh chóng được nàng ta thu hồi. Khẽ vò nát bức thư trong tay, nàng không nhanh không chậm nói:" Nếu chỉ có vậy, xin cáo từ."

Nói rồi liền mất hút trong màn đêm, như chưa từng xuất hiện. Chung Quân từ đầu chí cuối vẫn giữ im lặng, cuối cũng không kìm nổi tò mò, liền quay sang hỏi hắn:" Hoàng thượng, rốt cuộc là người định làm gì?"

Nhưng Sở Định Long xoay lưng bước đi, môi nở nụ cười như có như không, liên tục lập lại câu hát của lũ hài tử hay hát:" Kẻ ngu ngốc bị phạt, kẻ tham lam bị phạt, kẻ độc ác bị phạt...."

Lúc đó Chung Quân chỉ nghĩ là Sở Định Long hắn bị phát điên rồi. Mãi đến sau này, y mới hiểu được ý tứ trong câu hát đêm hôm đó của hắn.

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương