Một Ngày Làm Thầy, Cả Đời Làm Chồng
-
Chương 42
Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
"Rốt cuộc là đã xẩy ra chuyện gì?" Lâm Thư im lặng đi theo sau Tô măc, cuối cùng vẫn không nhịn được, lên tiếng hỏi
"Hả?"
"Anh biết ai là người đăng topic đó rồi đúng không?" Lâm Thư yếu ớt hỏi
"Anh vẫn chưa điều tra được" Tô Mặc trả lời mặt không đổi sắc tâm không loạn
"Vậy anh...... rốt cuộc là ai?"
Nhưng dáng vẻ Tô Mặc lúc này lại hoàn toàn không giống dáng vẻ lạnh nhạt lúc ở trước mặt thầy chủ nhiệm, cười đến giảo hoạt: "Cái gì là ai? Anh không phải là người như em vẫn thấy đó sao?"
Nhưng lúc này đây, Lâm Thư sẽ không ngoan ngoãn cho qua, trên trời rơi xuống chiếc bánh có nhân là không sai, nhưng mà, nếu như cái bánh có nhân này có thể đè chết người, thì nghĩ thế nào cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì!
"Ngoài thân phận là thầy giáo ra, anh còn có thân phận gì nữa?" Nếu như lại để những lời xảo quyệt kia của anh đánh lừa, thì cô chính là một kẻ ngốc đại ngốc! Lâm Thư bước nhanh, đi đến trước mặt Tô Mặc, trừng mắt nhìn anh, loại người như anh rất không thành thật khai báo, ngày hôm nay ở đây cô nhất định phải hỏi cho ra.
Tô Mặc nhìn đôi mắt đen trong đang mở trừng trừng của Lâm Thư, nhịn không được đã liên tưởng đến ánh mắt đen sẫm, ướt sũng của Bánh Bao, suy nghĩ một lúc tình hình hiện tại, cũng không giấu nổi nữa, vậy chi bằng ngả bài nói thẳng.
"Em còn nhớ lần trước ở quán KFC, em nhìn thấy người đi cùng anh không?"
Lâm Thư gật đầu, là em gái Tô Mặc và con trai của cô ấy, nhớ ngày đó cô còn tưởng rằng đứa bé ấy là con riêng của Tô Mặc!
"Em gái anh tên là Tô Hoãn, mà cha Tô Hoãn tên là Tô Kiến Bang" những lời này thực sự là uyển chuyển quanh co, nhưng đầu óc Lâm Thư cũng không quanh co lắm, thoáng suy nghĩ, liền hiểu ra quan hệ trong đó.
Nói đến Tô Hoãn, có thể có người không biết, nhưng mà, là một người ủng hộ tạp chí bát quái trong một thời gian dài, cái tên Tô Hoãn này cô đã nhìn thấy trên tạp chí giải trí một lần.
Đó đã là chuyện mấy năm trước rồi, Thiên kim nhà họ Tô gả cho con trai độc nhất nhà họ Cố, nói như thế nào nhỉ, đây là một tin tức không thể khiến cho người ta xem nhẹ, bọn họ lại sợ toàn bộ thế giới không biết đã tiến hành tổ chức một hôn lễ cấp thế kỷ!
Mà Tô Mặc nói, Tô Hoãn là em gái anh....
Chẳng phải là..... Đây là đang nói truyện cười sao? Lâm Thư hoàn toàn không thể tiêu hóa tin tức này, ngơ ngác nhìn Tô Mặc, không biết nên phản ứng thế nào.
Lúc này, đứng ở bên cạnh cô, không phải là một thầy giáo bình thường, mà là một người cao quý giàu có đẹp trai!
Đây không phải là vấn đề từ trên trời rơi xuống cái bánh có nhân nữa, mà căn bản là rơi xuống cái đĩa sắt? Hơn nữa, rõ ràng cô cách sự giàu có rất rất xa, cùng lắm chỉ coi là.......
Trong đầu Lâm Thư đột nhiên xuất hiện một chút lo lắng, cùng với một chút do dự....
Cái gọi là tám lạng nửa cân, xứng với nửa cân nhất phải là tám lạng! Trong lúc giật mình nhớ tại những thứ trong tiểu thuyết vì gia cảnh gia đình khác xa nhau nên đã lần lượt xuất hiện các cặp đôi oán hận, Lâm Thư không nhịn được, bi thương liền chảy thành sông.....
Cái gì mà Khổng Tước đông nam bay, cái gì mà Romeo và Juliet, Hứa Tiên và Bạch Nương Tử..... từng câu truyện xưa thoáng qua trong đầu Lâm Thư, vì vậy Lâm Thư hoảng loạn.
Tô Mặc nhìn Lâm Thư vốn chỉ cho rằng cô vì thân phận của anh bị làm cho chấn động, cũng không đi quấy rầy suy nghĩ của cô, chỉ nhìn cô nhàn nhạt cười, một lát sau, anh đang muốn vươn tay vuốt lên tóc Lâm Thư một chút, không ngờ, Lâm Thư lại giống như thỏ con, lui về phía sau mấy bước, bình tĩnh nhìn anh mấy giây, sau đó......
Chạy trốn!!!
Tô Mặc vô cùng tức giận.
Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook