Tôi Là Thợ Săn Có Kỹ Năng Tự Sát Cấp SSS
Chapter 121 (Tiếp) - Anh hùng (Hồi 3)

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 121: Anh hùng - Hồi 3

Phần tiếp

 

Trong câu chuyện có anh hùng và quỷ vương, quỷ vương lúc nào cũng bất cẩn.

 

Quỷ vương không bao giờ bộc lộ toàn bộ sức mạnh của mình ngay từ đầu. Hắn phái những kẻ yếu đi chiến đấu với anh hùng. Người anh hùng yếu đuối ở đầu câu chuyện, trưởng thành bằng cách đánh bại những đối thủ ngày càng mạnh.

 

Cho đến khi người anh hùng đó có thể đối đầu với quỷ vương.

 

-Ta vẫn đang hằng chờ đợi.

 

Chòm sao của câu chuyện cổ tích này thì lại khác.

 

-Sao các ngươi dám chống lại chủ nhân của ta!

 

Chòm sao này đã nhe nanh độc với chúng tôi ngay từ đầu.

 

Người đầu tiên trong số chúng tôi phát hiện ra khủng hoảng là Thánh Kiếm của tôi.

 

[Sáng Chóe phát hiện sự hiện diện của thanh kiếm chị em của mình!]

 

Chuôi kiếm rung lên ở thắt lưng tôi như muốn thông báo về khủng hoảng sắp tới. Mặc dù tầm nhìn của chúng tôi vẫn chưa rõ ràng, Sáng Chóe đã vội vàng hét lên.

 

[Sáng Chóe xác nhận rằng các thuộc tính của 'Nhà truyền giáo về Hạnh phúc Vĩnh cửu' khớp với các thuộc tính của 'Thanh kiếm Hy sinh'!]

 

[Nhà truyền giáo về Hạnh phúc Vĩnh cửu là thanh kiếm chị em thứ tư do Lefanta Aegim để lại, ‘Hy sinh’!]

 

Ngay khi lời cảnh báo của Sáng Chóe kết thúc, tầm nhìn của tôi trở lại.

 

Một bầu trời xanh trong.

 

Nhóm của chúng tôi đang rơi từ trên trời xuống. Chúng tôi đã lơ lửng không lâu sau khi được đưa vào thế giới này nên đã không nhận ra điều đó. Tuy nhiên, cơ thể chúng tôi nhanh chóng bị trọng lực kéo xuống.

 

Vùùù!

 

Gió lướt qua trán chúng tôi. Máu dồn lên đầu chúng tôi. Chúng tôi đang rơi.

 

“Hm!”

 

Khoảnh khắc đó, Thẩm vấn quan Dị giáo nắm lấy cánh tay tôi. Cơn gió đang đẩy những người chúng tôi ra xa nhau, nhưng anh ấy đã tóm được tôi trong giây lát. Thẩm vấn quan Dị giáo dùng chân siết chặt lấy eo tôi. Sau đó, anh ta ra dấu.

 

“Tử Vương, giữ chân phải của tôi! Đừng bao giờ buông tay! Thánh thuật, Dịch Chuyển!”

 

Tôi bám vào chân phải của Thẩm vấn quan Dị giáo như anh ta nói. Ngay giây sau, Thẩm vấn quan Dị giáo đã di chuyển đến bên cạnh Hắc Long chi Chủ.

 

“Hắc Long chi Chủ!”

 

"Đây! Giơ chân anh ra!”

 

Hắc Long chi Chủ nắm lấy chân trái của Thẩm vấn quan Dị giáo như thể đó là điều hiển nhiên.

 

“Aha.” Tiếng cười của Thẩm vấn quan Dị giáo tan vào trong gió. Tôi thoáng nghĩ tiếng cười của anh ấy như khiến cho lực hấp dẫn đang đe dọa sẽ đè bẹp chúng tôi trở nên nhẹ nhàng hơn.

 

“Thánh thuật, Dịch chuyển!”

 

Thẩm vấn quan Dị giáo lần lượt dịch chuyển tới chỗ Bá tước, Thập Tự Nữ Chủ và Độc xà. Chúng tôi bám vào Thẩm vấn quan Dị giáo như những chú lợn con bám rúc vào lợn mẹ. Độc Xà có vẻ rất khó chịu với tình huống này và hét lên:

 

"Này! Tại sao tôi lại là người cuối cùng chứ?!”

 

“Đó là bởi vì anh là người vô dụng nhất ở đây! Thưa Môn Chủ Thiên Võ Môn~! Thiếu anh thì sức mạnh của chúng tôi cũng chẳng bị ảnh hưởng gì cả!”

 

"Lịt mẹ thằng linh mục khốn nạn!”

 

5 người cùng bám vào Thẩm vấn quan Dị giáo, khiến anh không thể ra dấu tay. Anh ấy không có không gian lẫn thời gian. Trong khi mặt đất thì ngày càng gần hơn.

 

“Giỏi lắm, nhóc!”

 

Tuy nhiên, Hắc Long chi Chủ hét lên như thể cô ấy chỉ đợi tất cả chúng tôi tập hợp lại vậy.

 

“Mọi người, hãy nói rằng bạn đồng ý với kỹ năng của tôi! Nhanh lên! Mau!"

 

"Đồng ý!" "Tôi đồng ý!" "Hiểu rồi!" "Tôi đồng ý." “Chết tiệt, tôi đồng ý rồi, được chưa!”

 

“Dịch chuyển tức thời!”

 

Sáu người cùng nhau dịch chuyển tức thời. Không giống như Thẩm vấn quan Dị giáo, người phải ra dấu bằng tay, kỹ năng của Hắc Long chi Chủ có thể được kích hoạt chỉ bằng cách tiếp xúc.

 

Đó là kỹ năng mà cô đã sử dụng để chống lại [Quỷ vương của cơn mưa mùa thu].

 

Và như vậy, chúng tôi đã hạ cánh an toàn xuống mặt đất.

 

-Ta sẽ không để các ngươi thoát đâu!

 

Nhưng mặt đất không an toàn chút nào.

 

-Hãy hát đi, các tông đồ của ta!

 

Mười ngàn. Trăm ngàn. Không, có lẽ là hàng triệu.

 

Ở phía chân trời, có hàng triệu kẻ mang hình dạng những ‘đứa trẻ’ đứng vây quanh chúng tôi thành từng lớp. Mỗi người trong số chúng đều giống như Tông đồ đã xâm chiếm thế giới của Raviel. 

 

-La.

 

Và chúng hát.

 

-La. La.

 

-Lữ. Lala.

 

-La.

 

Một triệu giai điệu capella, tất cả cùng một lúc. Hàng trăm ngàn nốt trầm, hàng trăm ngàn nốt cao và trăm ngàn tiếng huýt sáo chồng lên nhau. Bọn trẻ nhảy múa thành vòng tròn như đang vui mừng. Mặt đất rung chuyển theo từng bước di chuyển của chúng.

 

Bùm. Bịch. Bùm.

 

-La.

 

Đây là Khải Huyền Thư có độ khó cấp A.

 

Một thế giới coi chúng ta là kẻ thù, không hề bất cẩn và ngay từ đầu đã cố gắng tiêu diệt chúng ta bằng tất cả sức mạnh.

 

“Khư!”

 

Cả nhóm vội vã nâng cao aura của họ. Tuy nhiên, như vậy là chưa đủ. Chúng tôi đang phải đối mặt với một cuộc tấn công tổng lực chưa đầy một phút sau khi được dịch chuyển tới Khải Huyền này. Một làn sóng những giấc mơ hạnh phúc tấn công chúng tôi một cách dữ dội.

 

"Bá tước!" Thẩm vấn quan Dị giáo hét lên. "Cấp tiền cho tôi!"

 

“Chết tiệt, như vậy thì tài khoản ngân hàng của tôi còn cái nịt mất…!”

 

"Tôi biết! Nhưng sẽ tốt hơn cả đám chết ở đây!

 

“Lãi suất 15%! Lãi gộp!”

 

“Tôi sẽ không nhận trừ khi nó miễn phí!”

 

"Cái gì? Thật nực cười—”

 

“Nisha!” Thập Tự Nữ Chủ hét lên.

 

Lúc đầu, tôi không biết ‘Nisha’ đang ám chỉ ai. Khi thấy ánh mắt của Thập Tự Nữ Chủ hướng về Bá tước, tôi nhận ra Nisha là tên thật của Bá tước.

 

“Im miệng và rút ví ra! Không đừng trách tôi giết cô đấy!"

 

“Ư, Chết tiệt! Rút tiền, hạn mức không giới hạn!”

 

Bá tước lấy ra một cái túi có hình con ốc trên đó. Cô tháo dải ruy băng vàng để mở túi và lật ngược nó lại. Cạch, cạch! Vô số đồng tiền vàng đổ xuống sàn.

 

"Thay đổi chủ sở hữu! Thẩm vấn quan dị giáo!

 

“Ahaha, cảm ơn cô nhiều nhé!”

 

Thẩm vấn quan dị giáo nhanh chóng làm dấu tay.

 

“Thánh thuật, Sùng Kính!”

 

Một luồng ánh sáng phát ra từ tay anh ta. Ánh sáng trắng bao trùm đống tiền vàng, khiến chúng hóa bụi và biến mất. Bù lại, hào quang xung quanh chúng tôi trở nên mạnh mẽ đến mức không thể tin được.

 

“Thánh thuật, Chuyển giao: Cường hóa aura và miễn dịch tấn công tinh thần! Mục tiêu cường hóa: Bá tước, Kẻ nghi vấn dị giáo, Tử Vương, Hắc Long chi Chủ, Thập Tự Nữ Chủ, Độc Xà. Thời gian củng cố: Không xác định. Vàng sẽ nắm lấy tay chúng ta. Thuật thức hoàn thành!”

 

“Hiiiiiiiiiiiiah! Khôôông! Tiền của tôi!"

 

Bá tước hét lên. Những đồng tiền vàng tiếp tục đổ ra khỏi túi của cô, và ngay sau đó, chúng bốc hơi không dấu vết. Cô ấy có vẻ sốc đến nỗi đôi tai mèo lòi ra khỏi đầu.

 

"Tiền của tôi! Nya! Nguồn sống của tôi! Tiền quý hơn máu thịt của tôi!”

 

“À há. Tôi có nên hiến máu của mình không?”

 

“Tôi đếch cần! Nếu tôi phá sản thì Tháp cũng sẽ phá sản! Anh hiểu rồi chứ? Nên nếu mấy người không muốn ăn thức ăn cho chó vào bữa sáng ngày mai thì hãy phản công đi!

 

Hàng triệu khúc hát từ trên trời trút xuống. Chúng tôi đã thành công trong việc thoát khỏi cuộc khủng hoảng không dứt.

 

Phải đến khi đó chúng tôi mới có thể nhìn thấy thủ phạm chính đừng đằng sau cuộc tấn công vào chúng tôi.

 

-Chậc. Một kẻ đủ năng lực để nuốt chửng Thần tượng, Lòng trắc ẩn và Cầu nguyện sao? Cố gắng che giấu giác quan và tấn công…!

 

Chòm sao lơ lửng trong không trung.

 

Bao phủ lên nó là một sắc đỏ giống như Cầu nguyện, nhưng tối hơn. Đứa trẻ đầy máu đỏ sậm đang run rẩy trong không khí.

 

-Nhưng vô ích thôi! Thủ lĩnh của những kẻ phản bội! Lòng trung thành của ta với Lefanta Aegim sẽ không bao giờ tan vỡ. Ta sẽ giết ngươi và đảm bảo rằng ngươi không thể cản đường chủ nhân ta được nữa!

 

Quả nhiên.

 

Tôi nắm lấy chuôi của Thánh Kiếm và rút nó ra.

 

‘Raviel đã trở thành một Chòm sao bằng cách đâm vào trái tim cô ấy bằng một mảnh của [Nữ thần hộ mệnh]’

 

Điều này có nghĩa là ngay cả một mảnh vỡ cũng có khả năng tạo ra một Chòm sao.

 

Nếu vậy thì mảnh vỡ đó hoàn toàn có khả năng trở thành [một chòm sao mới].

 

Thanh Hy sinh tiến hóa từ một mảnh vỡ của [Nữ thần hộ mệnh] và trở thành [Nhà truyền giáo về Hạnh phúc Vĩnh cửu].

 

-Các sứ đồ! Loại bỏ chúng!

 

Và Thanh kiếm ấy vẫn trung thành với Lefanta Aegim.

 

Không giống như chị em của cô ấy đã bị tôi hấp thụ một cách dễ dàng, Thanh Hy sinh đã tích lũy được một sức mạnh đáng kể. Cô ấy đã phục kích tôi như thể cô ấy đang mong đợi tôi đến. Đó là những gì đã xảy ra cho đến nay.

 

“……”

 

Tôi nhìn thẳng về phía trước, nắm chặt Thánh Kiếm.

 

Hàng trăm ngàn quân địch tập trung ở khắp phương tám hướng theo đúng nghĩa đen.

 

Thay vì la hét, các sứ đồ ca hát, và thay vì đâm chúng tôi, họ nhảy múa. Tuy nhiên, những bài hát của họ còn nguy hiểm hơn bất kỳ tiếng hét nào, điệu nhảy của họ đáng sợ hơn bất kỳ ngọn giáo hay lưỡi dao nào.

 

Lực lượng của chúng tôi có sáu người.

 

Kẻ thù đông vô số.

 

“Bá tước.”

 

"Gì nữa hả?!"

 

“Trong ví của cô vẫn còn rất nhiều phải không?”

 

Đây là thời điểm tốt nhất để tôi hành động.

 

"Cái gì?"

 

“Hãy lưu lại màn trình diễn trên sân khấu tráng lệ này.”

 

Khi Bá tước vẫn còn đang chớp mắt, tôi lặng lẽ niệm.

 

“Bách Quỷ Luân Hồi.”

 

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương