Tôi Là Thợ Săn Có Kỹ Năng Tự Sát Cấp SSS
-
Chapter 128 - Người đồng xứ (Hồi 1)
Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
-Dũng giả, cậu tỉnh rồi sao?
Kim ■ chớp mắt.
Một vùng đất hoang tàn đổ nát.
Kim ■ đứng đó ngơ ngác, tay cầm một thanh kiếm.
-Đây là…?
-Cậu vừa mới trải qua một trận chiến khó khăn.
Một giọng nói phát ra từ thanh kiếm. Giọng nói của một nữ thần. Đó là tiếng nói của chòm sao đã triệu hồi anh. Mặc dù có thể nhận ra nữ thần nhưng đầu Kim ■ vẫn cảm thấy tê dại một cách kỳ lạ.
Làm thế nào mà hắn lại ở đây?
Giống như trí nhớ của hắn đã bị vấy bẩn bởi bồ hóng. Dù hắn có cố gắng đào lại đào, cố gắng lục lọi thế nào đi chăng nữa thì chỉ có bụi đen dính vào ngón tay hắn.
-Dũng giả, cậu… Cậu đã rơi vào bẫy của kẻ thù.
Nữ thần rơi nước mắt.
-Cậu đã rơi vào một cuộc phục kích nằm ngoài khả năng của mình, và nếu cứ tiếp tục như vậy thì cậu sẽ thua, vì vậy… cậu đã lần đầu tiên sử dụng sức mạnh của Thanh Cứu Rỗi.
-Cứu rỗi…
-Đúng. Nếu cậu từ bỏ thứ gì đó, cậu sẽ nhận được một lượng sức mạnh tương ứng. Dũng giả à, cậu đã bỏ đi [một âm tiết trong tên của mình].
Chỉ khi đó Kim ■ mới nhận ra bồ hóng là gì.
-Tôi hiểu rồi. Đúng rồi. Đó là những gì đã xảy ra.
Hắn đã vĩnh viễn vứt bỏ đi một âm tiết trong tên mình.
Tên ban đầu của hắn là gì, hắn không còn nhớ được nữa.
Không sao.
Đổi lại là cảnh tượng trước mắt . Chỉ với một cú vung kiếm, toàn bộ khu vực đã biến thành đống đổ nát.
Những kẻ phản diện với những âm mưu thâm độc đã bị bốc hơi không dấu vết. Một lần nữa, người anh hùng lại sống sót sau những khó khăn tưởng chừng như không thể vượt qua.
-…Cũng tốt.
Kim ■ lẩm bẩm.
- Dù sao thì mình cũng không thích cái tên đó. Không thể tin rằng việc vứt đi một âm tiết lại mang lại cho mình nhiều sức mạnh đến thế.
Kim ■ hơi ngạc nhiên khi tên của hắn lại có giá trị đến vậy.
Tên của hắn, cũng như cuộc sống mà hắn đã sống trước khi bước vào thế giới khác này, đều không có giá trị.
Ít nhất là với hắn ta.
-Hwiya.
-Ta đây, dũng giả…
-Tôi nghĩ tôi có thể cứu thế giới này nhanh hơn một chút rồi.
Hắn sẽ vứt bỏ thời gian vô ích của mình và đạt được khung cảnh quý giá này.
Kim ■ biết mình phải làm gì.
-Trước đó hãy đặt một cái tên mới cho tôi đã.
Lefanta Aegim.
Trong ngôn ngữ cổ, Lefanta có nghĩa là ‘người đàn ông nơi hoang dã’.
Kim ■ chưa bao giờ tự gọi mình như vậy, nhưng đến một lúc nào đó, mọi người bắt đầu tôn kính hắn bằng cái tên đó.
Kim ■ trở thành con người từ nơi hoang dã.
Vùng đất mà các pháp sư đi qua đã biến thành một đống hoang tàn.
Tôi lao đi như một cơn gió băng qua vùng đất hoang tàn.
Người đàn ông tóc bạch kim điềm tĩnh nhìn tôi.
Ma Thiên Thần Công.
Đệ nhất thức.
Thanh Kiếm của Sự Đói Khát.
Thanh kiếm mang chuyển động của bàn tay một đứa trẻ đang đói khát đến tuyệt vọng. Móng tay cào lên bầu trời. Với chuyển động và tiếng kêu nguyên sơ nhất, tôi vung kiếm về phía đầu của Sát tinh giả.
“…Tôi từ bỏ 1 giờ ký ức để nâng cao đáng kể giác quan của mình.”
Sát tinh giả nắm chặt thanh kiếm của mình. Kwang! Kiếm và kiếm chạm vào nhau. Sát tinh giả chặn đòn tấn công của tôi. Ánh mắt vô cảm của ông ta nhìn thẳng vào mắt tôi.
Mắt xanh.
“Một chiêu thức kỳ lạ,” Sát tinh giả nhận xét.
Tay kia ông ấy vẫn đang cầm cuốn nhật ký của mình.
“Võ công của cậu sử dụng aura làm nội công sao? Người ta nói những võ giả chân chính hay bị ám ảnh bởi việc tu luyện nội lực. Có lẽ cậu học được kiếm thuật này không phải từ Chính Phái mà là từ một tà giáo, giống như Ma Giáo mà cậu đã nhắc đến…”
Tôi vung kiếm.
Ma Thiên Thần Công.
Đệ nhị thức.
Thanh Kiếm của Dục Vọng
Một cơn gió khô thổi qua vùng đất hoang. Những hạt cát bốc mùi hôi thối văng lên tung tóe và bay tứ tung. Chết do mất nước. Dù có biển vẫn có người vẫn chết khát, không uống được một ngụm nào. Đối với người đó, thế giới là một sa mạc. Tôi triệu hồi sa mạc của người đó và tấn công Sát tinh giả.
“Tăng cường phòng thủ. Đổi lại, tôi từ bỏ ký ức về mùi vị của nước.”
Đối mặt với cơn lốc sa mạc, Sát tinh giả chớp mắt. Keng! Một lần nữa, thanh kiếm của tôi lại bị ông ta chặn lại.
“Chiến đấu như thế này là không tốt đâu, Tử Vương.”
Một giọng nói giống như sa mạc vang lên.
“Cậu là một con người chính trực. Ý thức về công lý của cậu được xây dựng trên nền tảng của lẽ phải, vì vậy cậu…”
“Baraya.”
Tôi đọc một lời cầu nguyện.
“Baraya.”
Lời cầu nguyện duy nhất tôi cho phép.
Hào quang đỏ thẫm rên rỉ. Máu của tôi như đang trực chào trong nhục thể. Những ký ức tích lũy của tôi, những cảnh tượng chết chóc mà tôi đã chứng kiến được, và những điều đã xảy ra trên con đường của tôi đã đáp lại lời cầu nguyện của tôi.
“Agabaraya.”
Khi một người không thể uống được dù được bao quanh bởi nước biển, đó là cái chết. Khi hơi thở của một người bị bóp nghẹt bởi nước biển, đó cũng cái chết. Có vô vàn cách để một người chết; Con hẻm tôi thoáng thấy, mặt đất tôi bước lên, đều là những nơi đã chứng kiến cái chết của ai đó.
Vì vậy, bản chất của thế giới là ma quỷ.
Ma Thiên Thần Công.
Đệ tam thức.
Thanh kiếm của Kẻ Chết Đuối.
“……”
Người đàn ông tóc bạch kim lại vung kiếm.
“Cường hóa khối. Tôi từ bỏ ký ức về mùi hương của biển.”
“Ông nghĩ mình có thể vứt bỏ mọi thứ trong bao lâu nữa?!”
"Miễn là tôi còn sống."
Tôi nghiến răng.
'Giờ mình đã hiểu ra rồi.'
Tôi phóng ra các đòn tấn công thành từng đợt nhấp nhô như những con sóng, nhìn chằm chằm vào Sát tinh giả đang chặn từng đòn tấn công một. Tôi cau có nhìn người đàn ông có mái tóc màu bạch kim. Và rồi tôi bỗng ngộ ra.
‘Tôi có thể đã trở thành một người giống như người đàn ông này.’
Một võ giả đã tôi luyện ma công đến cực ý.
150 năm trước, Bae Hu-ryeong đã đối mặt với võ giả này.
Đó là lý do tại sao khi chiến đấu với sư phụ, ông ấy đã hét lên.
『Tôi sẽ dạy đứa trẻ này cách hạnh phúc!』
Điều gì sẽ xảy ra với một người đã vứt bỏ đi bản thân mình.
Bae Hu-ryeong đã chiến đấu với sư phụ vì ông ấy biết điều đó - ông ấy đã tận mắt nhìn thấy nó.
Nếu tôi không gặp được Bae Hu-ryeong.
Nếu tôi không gặp được Raviel.
Nếu tôi nghĩ thứ gì đó như ký ức của tôi có thể bị hy sinh dễ dàng như vậy.
Thì đến cuối cùng tôi cũng sẽ trở nên giống người đàn ông trước mặt mình.
“Lefanta Aegim!”
Tôi vung kiếm.
Ma Thiên Thần Công.
Đệ Tứ Thức.
Thanh kiếm của Sự Buốt Giá.
Sát tinh giả vung kiếm.
“Tôi từ bỏ ký ức về những cơn gió lạnh và ấm áp.”
Kiếm và kiếm giao nhau.
"Ông nói về sự ngay thẳng!"
"Phải."
Ánh mắt chúng tôi chạm nhau.
“Nếu tôi ngay thẳng…”
“Không cần phải đe dọa tính mạng của tôi…”
"Ông…"
"Tôi…"
Giọng nói của chúng tôi xung đột.
"Nói gì cơ?!"
"Nói là."
Giọng nói của chúng tôi va vào nhau.
Tôi hét lên, giọng tôi như một cơn sóng dữ dội.
“Vậy thì công lý của ông là gì?!”
Giọng của Lefanta Aegim vang vọng như mưa và át đi tiếng thét của tôi.
“Công lý của tôi. Là tiêu diệt hết các Chòm sao."
“Tại sao ông phải làm vậy?”
Lefanta Aegim đã nói rằng ông ấy không thể trả lời.
Nhưng như Bae Hu-ryeong đã nói, Lefanta Aegim đang ở trong tình thế không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nói ra. Để câu thêm thời gian có thể từ bỏ ký ức, ông ấy mở miệng.
“—Các chòm sao là những tồn tại tước đi quyền tự do lựa chọn của con người.”
Ông ta nói về lẽ phải.
“ ‘Thiện’ là điều gì đó dựa trên sự tự do của con người. Vì vậy, những Chòm sao vi phạm quyền tự do đó đều là những kẻ xấu xa.”
Ông ta nói về thiện và ác.
“Cậu nói rằng mình đã đánh bại chòm sao được gọi là [Nhà truyền giáo về Hạnh phúc vĩnh cửu]. Nếu vậy thì cậu phải biết. Con người ở đó đã bị tiêm nhiễm bởi chòm sao mà không có quyền lựa chọn, và họ buộc phải hạnh phúc.”
Xong ông ta lại nói về quyền.
“Còn [Chiến mã của Đồng bằng vĩnh cửu] thì sao? Thế giới trở thành một chiến trường đơn thuần dưới móng vuốt của chòm sao đó. Nó trở thành một đấu trường. Những cuộc trò chuyện hàng ngày biến thành những cuộc tranh cãi gay gắt. Ở đó không có chỗ cho tự do.”
Nói về tự do.
Tôi nuốt chửng giọng nói như mưa đó và hét lên.
“Có phải ông nói rằng con người nên được tự do?”
"Phải."
“Nếu vậy,” tôi vung kiếm. "Ông là gì?"
"Tôi là-"
“Ông chỉ là một cỗ máy di chuyển dựa trên những gì đã ghi trong nhật ký của mình! Ở đâu ra sự tự do trong đó?”
“Cậu nói có lý.”
Sát tinh giả vung kiếm bằng tay phải, tay trái vẫn không buông cuốn nhật ký. Đôi mắt thờ ơ của ông ta liếc qua cuốn nhật ký.
“Câu trả lời của tôi là thế này. Nếu tôi có thể từ bỏ tự do của một người, của chính tôi, để cứu lấy tự do của những người khác, thì tôi nên làm vậy. Đó là quyết định của tôi, và tôi đã đưa ra quyết định đó khi tâm trí tôi được tự do. Vì thế…"
“Nhảm nhí!”
Ma Thiên Thần Công.
Đệ ngũ thức.
Vạn Độc Chi Kiếm.
“Vậy thì hành động của ông và hành động của các Chòm sao mà ông vừa nói thì có gì khác nhau chứ?”
“……”
Sát tinh giả do dự. Nhưng chỉ trong một thoáng. Sát tinh giả nhanh chóng phòng thủ trước đòn tấn công chứa tất cả chất độc trên thế giới của tôi.
“Tôi từ bỏ mùi hương của các loài hoa.”
“Dù ông có cảm nhận mùi hương của các loài hoa trong một tuần, ngắm hoàng hôn, uống, ăn trong một tuần, cảm nhận gió hay bất cứ điều gì thì tất cả đều là vô ích! Đằng nào thì đến cuối cùng ông cũng vứt bỏ chúng, hết lần này đến lần khác!”
“…Các Chòm sao có ảnh hưởng xấu đến thế giới. Chúng tiêm nhiễm vào tâm trí con người những hình ảnh và suy nghĩ của mình. Biến con người trở thành một con rối, không có lựa chọn nào khác.”
Sát tinh giả đọc lại nhật ký của mình.
“Vì vậy, để mang lại cho con người ít nhất quyền tự do lựa chọn, các Chòm sao phải…”
"Phải gì…"
Ma Thiên Thần Công.
Đệ lục thức
Thanh Kiếm của Bệnh Tật.
“Khác nhau về…”
Ma Thiên Thần Công.
Đệ thất thức.
Thanh kiếm của Tác Động Cùn. (Móe, chỗ này ko biết phải dịch Hán Việt như nào =)))
"Phải làm gì?"
“…Tôi đã vứt bỏ tất cả những giấc mơ mà tôi có trong tuần này. Tôi đã vứt bỏ nỗi đau khi bị thương. Tôi vứt bỏ cảnh quan của buổi sáng, ngày, của buổi tối và đêm…”
“Ông chỉ hành động trong khuôn khổ cuốn nhật ký của mình! So với ông thì những Chòm sao còn tốt hơn! Ít nhất các Chòm sao cũng có ý thức về hành động của mình. Ông để mặc những dòng chữ quyết định cuộc đời mình!”
Ma Thiên Thần Công.
Đệ bát thức.
Thanh kiếm Thiêu Hủy.
“Tên của ông không phải là [Kẻ sát nhân của các vì sao bầu trời]!”
Kẻ giết người của chòm sao.
“Ông là [Thiên Sát Tinh]!”
(chòm sao tiêu diệt cả bầu trời.)
Chòm sao mang tên “Sát tinh giả”.
“Nếu tiêu diệt các chòm sao là nghĩa vụ và sứ mệnh duy nhất của ông— thì hãy tự sát trước đi! Chòm sao tiêu diệt cả bầu trời!
Ma Thiên Thần Công.
Đệ cửu thức
Thanh kiếm Tự Sát.
Thanh kiếm của tôi đâm xuyên qua Sát tinh giả. Nhưng ở cuối mũi kiếm không phải da thịt. Đó là cuốn nhật ký. Là cuốn sổ cũ kỹ mà Sát tinh giả không thể rời mắt cho đến tận cuối cùng.
Lưỡi kiếm của tôi đã chia đôi trái tim thánh tích đó.
“……”
Vô số trang giấy bay lên không trung.
Những ký ức rải rác như những cánh hoa.
“…Từ bỏ một giây ký ức,” Sát tinh giả lẩm bẩm.
Ông ấy đã chiến đấu một trận khốc liệt chống lại đám nhện của Ma Tháp, ngay sau đó ông ấy đã giao chiến với tôi. Những ký ức mà ông tích lũy trong tuần đã cạn kiệt. Cuối cùng, khẩu súng ẩn dụ đã được lấy ra khỏi tay Sát tinh giả.
“Từ bỏ một giây.”
Mặc dù đã tới nước này nhưng Sát tinh giả vẫn không bỏ cuộc. Ông ấy vẫn còn thứ để vứt bỏ. Không, rất nhiều thứ để vứt bỏ.
“Từ bỏ một giây.”
Từng khoảnh khắc.
Ông ta đang hy sinh hiện tại không ngừng nghỉ của mình.
Trong khi hy sinh từng giây từng phút của bản thân, ông ta vẫn vung kiếm, tỏa ra aura để bảo vệ bản thân.
“Một giây, từ bỏ.”
Được rồi.
“Một giây, từ bỏ.”
Từng câu gần giống như tiếng hét..
“Một giây, từ bỏ.”
Ma Thiên Kiếm Công là một thanh kiếm đáp lại mọi tiếng hét.
“Một giây, từ bỏ.”
Tôi đã đến tận đây bằng tiếng hét của cánh đồng tuyết, tiếng hét của trái tim, của đứa trẻ, và cuối cùng, tất nhiên, chính tiếng hét của ông ấy đã gây ra những tiếng hét khác.
“Một giây, từ bỏ.”
Sát tinh giả lẩm bẩm và vung kiếm. Giọng nói của ông ấy không có âm sắc nên cũng không có màu sắc. Đôi mắt ông trống rỗng cảm xúc nên chúng trông thờ ơ. Mái tóc bạch kim của người đàn ông vô sắc và thờ ơ trở nên rối bù khi liên tiếp phải chặn đòn tấn công của tôi.
"Một giây…"
Thanh kiếm của tôi chém vào vai ông ta.
“…Từ bỏ.”
Chúng tôi không dừng lại.
"Một giây."
Chúng tôi vung kiếm không ngừng nghỉ. Máu chảy ra từ vai ông ra. Máu trào ra từ bắp chân ông ta. Mỗi lần thanh kiếm của tôi vung lên, một sắc đỏ lại tràn ra phủ lên vùng đất hoang xám xịt.
“Từ b–…”
Tôi cắm thanh kiếm của mình vào ngực của Sát tinh giả. Ông ta không thể ngăn cản công kích của tôi. Thịch! Sát tinh giả ngã về phía sau. Tôi đè ông ta xuống khiến ông ta không thể di chuyển dù chỉ một chút, xong giơ cao thanh kiếm của mình.
“Lefanta Aegim.”
"Một giây…"
"Tôi sẽ lấy đi tiếng hét của ông."
Kiếm tôi đâm xuyên qua tim của Sát tinh giả.
“——.”
Máu trào ra từ miệng ông. Thực quản của ông ấy đã bị chặn. Sát tinh giả ngước nhìn tôi với đôi mắt vô cảm. Môi ông ta cử động, nhưng giọng nói không thể thốt ra vì bị máu chặn lại.
“…bỏ…”
Tiếng hét là như vậy đấy.
“……”
Máu chảy ra từ lồng ngực từng chứa đựng những nhịp đập trái tim, chảy ra từ miệng đã từng phát ra giọng nói của ông. Máu lan ra xung quanh tạo thành một vòng tròn lấy chúng tôi làm tâm. Mái tóc của Sát tinh giả có màu bạc nửa trắng nửa xám ướt đẫm trong vũng máu.
“……”
Chầm chậm.
Ông ta nhắm mắt lại.
[Sự hiện diện của bạn đã trở nên rõ ràng hơn.]
Một giọng nói nhỏ vang lên.
[Cấp độ của Tử Vương đang tăng lên.]
[Quy mô kỹ năng của bạn đang mở rộng.]
[Cấp bậc Thợ săn của bạn hiện tại là Hạng C.]
[Cầu mong may mắn sẽ đến với bạn.]
Nó không dừng lại ở đó.
[Sự hiện diện của bạn đã trở nên rõ ràng hơn.]
[Cấp độ của Tử Vương đang tăng lên.]
Giọng nói của Tháp vang lên.
Giống như mọi hành động của tôi từ trước đến nay đều có kết quả ngay lập tức.
[Quy mô kỹ năng của bạn đang mở rộng.]
[Cấp bậc Thợ săn của bạn hiện tại là Hạng B.]
[Cầu mong may mắn sẽ đến với bạn.]
Khắp nơi chìm vào tĩnh lặng.
Tôi lặng lẽ rút lưỡi kiếm ra khỏi trái tim của Sát tinh giả. Xác của ông ta bất động trên nền đất ướt đẫm trong vũng máu của mình. Vẻ mặt ông ta vẫn vô cảm, giống như một người đã được định sẵn là phải chết ngay từ đầu.
Khoảnh khắc đó…
['Người tìm kiếm sự thật đơn độc' bị sốc trước cái chết của Sát tinh giả.]
['Con mắt sống trong mê cung' cảnh giác với bạn trước sự kiện khó tin này.]
['Chiến mã của Đồng bằng vĩnh cửu' thể hiện sự kinh ngạc trước cái chết của Sát tinh giả.]
Cả thế giới được một phen choáng ngợp.
Mặt dày đòi lì xì nốt hôm nay. Của ít lòng nhiều, rất mong các quý độc giả lì xì để mị có thêm động lực gồng lỗ đến khi nào suy quá mới thôi. Cảm ơn và chúc tất cả 1 năm mới an lành! 😍
- À mà ai có ý kiến gì về bản dịch thì mong mng cứ thoải mái góp ý dưới comment, mị sẽ sửa đổi và khắc phục nha! 🤑
Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook