Triệu Thị Quý Nữ
Chương 41-2

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:



Giữa trưa hôm sau, cuối thu không khí quang đãng, tường hồng, cây xanh hoa cúc vàng, Định Quốc Công phủ trang trí đổi mới hoàn toàn, lộ vẻ vui mừng sáng sủa rực rỡ.

Xe ngựa một chiếc một chiếc đứng ở trước cửa phủ, thu được thiệp mời đều được đối xử lễ độ đưa vào trong phủ, lúc này cách thời gian yến hội còn vài canh giờ, nhóm nữ quyến được nha hoàn dẫn đi vào Liễu Noãn Các, Triệu Văn Uyển cùng Tây Bình Hầu phu nhân đã sớm đứng tiếp đón mọi người.

Không bao lâu, Triệu lão phu nhân theo Diệp thị nâng đỡ đi vào bên trong, Diệp thị hôm nay cực kì phối hợp, không nói một lời một mình chăm sóc lão thái thái, gặp được người tiến đến thỉnh an, chảo hỏi quý phu nhân, khách cũng là nói lên trả lời vài câu.

Dần dần nhóm nữ khách liền nhiều hơn, các thái thái, bà bà mặc cẩm y hoa phục tụm năm tụm ba một chỗ dùng trà nói chuyện, thiếu nữ thanh xuân thì ở một chỗ khác trong Liễu Noãn Các cùng một chỗ ríu rít, không biết lặng lẽ nói cái gì, thường thường truyền đến tiếng cười thẹn thùng đặc biệt của các thiếu nữ.

Trên bàn trà dài bày các điểm tâm tinh xảo cùng tách trà có nắp, Triệu Văn Uyển ngồi ở trong đó, một thân áo mỏng màu hoa sơn trà thêu hoa sen trong nước sợi chỉ màu vàng màu bạc, phía dưới là váy dài thêu cánh hoa rơi trên mặt nước, áo khoác mỏng bằng gấm màu hồng cánh sen, kiểu tóc phi tiên kế đơn giản, giữa tóc đen cắm nghiêng một cây trâm hồng ngọc san hô đẹp đẽ lộng lẫy, vẻ mặt hờ hững tùy ý cúi xuống, càng tôn lên dung mạo xinh đẹp động lòng người.

Triệu Văn Huyên một thân áo dài màu hồng phấn thêu gợn sóng bằng chỉ bạc, trên tay áo hoa thược dược sôi động nở rộ, trên đầu cắm mấy cây trâm ngọc trai rủ xuống, cũng là trải qua tỉ mỉ ăn mặc, chính là làm sao có thể so với Triệu Văn Uyển, liền bị áp chế.

“Đây là Tứ thúc theo Vân Nam đem tới bạch trà, các tỷ tỷ bình phẩm, uống tốt không?” Triệu Văn Huyên cùng mấy người trong đó giao hảo, một phen tiếp đón đi qua, nhanh chóng hòa mình, liền có vài phần tư thế làm chủ nhân tiếp đãi khách, đoạt Triệu Văn Uyển trước mở miệng nói.

Triệu Văn Uyển khóe miệng nhẹ nhàng cong lên, chứa tia nghiền ngẫm cười yếu ớt nói “Tam muội muội ngươi thật là, thứ tốt gì đó còn hiếm lạ, giống như hiến vật quý lấy ra khoe khoang, giống như các tỷ tỷ muội muội đều chưa nhìn thấy qua! Đừng nói là bạch trà Vân Nam, liền trà bánh vừa rồi, ta sáng sớm cũng chuẩn bị.”

Triệu Văn Huyên trên mặt lập tức hiện tia xấu hổ, chỉ là chịu đựng không phát tác, không nghĩ tới Triệu Văn Uyển lại ở trước mặt mọi người không nể tình như vậy. Nữ tử ngồi xung quanh mặt đều không đổi sắc, tự mình thưởng thức trà nói chuyện, đích nữ của cửu phẩm hầu hạ trong Hàn Lâm Viện Đỗ Nhược Đồng cùng Triệu Văn Huyên là bạn tốt, lúc này vội vàng cười giảng hòa nói “Uyển tỷ tỷ cẩn thận chu đáo, bạch trà hôm nay cũng rất tốt, thanh nhã ôn hòa.”

Chỉ dám nói lại không dám ngẩng đầu.

Triệu Văn Uyển mới đầu chỉ cảm thấy nhìn quen mắt, thời điểm nhìn lần thứ hai liền nghĩ ra, âm thầm khẽ cười một tiếng, đây là tự mình đưa đến cửa, có thâm ý khác mà liếc liếc mắt nhìn hai người một cái, vẽ lên khóe miệng chậm rãi thưởng thức trà bản thân, không lên tiếng.

Một bên khác, lão phu nhân cùng Diệp thị chờ các vị phu nhân ngồi xuống, nhìn các thiếu nữ ríu rít, bản thân cũng cười nói. Từ thị sáng sớm liền hỏi thăm danh sách khách mời, vô cùng vừa ý con trai trưởng của Phương tướng quân Phương Tử Mặc, cùng Lục vương gia, Phong Vu Tu là kinh thành đệ nhất tam thiếu, cũng không riêng gì gia thế, bản thân cũng có bản lĩnh.

Từ lúc Từ thị quyết định đem Triệu Văn Hi nhận thức dưới danh nghĩa chính mình, cũng toàn tâm toàn ý vì nàng suy nghĩ, ở trong mắt nàng Phương Tử Mặc là đối tượng tuyển chọn tốt, vì vậy tìm cơ hội liền cùng Phương phu nhân bắt chuyện. Nữ nhi Diệp thị mặc dù chưa đến tuổi, nhưng đã sớm có tính toán trong đầu, còn có Nguyên Tấn, suy nghĩ dựa vào tình trạng này, kết thân với một gia đình có thế lực, việc hôn nhân này sẽ làm cho Triệu lão gia thay đổi mới tốt.

Như thế này, là trường hợp tốt nhất để thân thiết.

Phương phu nhân cùng Từ thị nói một lát liền trở về bên cạnh lão phu nhân, đáy mắt đuôi mắt đều lộ ra một tia đối Từ thị quá phận ân cần không vui, đến bên người lão phu nhân tìm cái thanh tĩnh.

“Phương phu nhân, ta nếu nhớ không sai, Tử Mặc năm nay đến mười tám tuổi đi, cũng khó trách hôm nay ngươi ứng phó không kịp.” Triệu lão phu nhân nhấp một ngụm trà, chứa ý cười trêu ghẹo nói.

Phương phu nhân lộ ra một tia cười khổ “Đúng vậy a, đứa nhỏ lại cứ là không hiểu biết, chúng ta làm trưởng bối lo lắng nát tâm, còn vẫn không được tốt.”

“Phu nhân nhưng nhìn trúng người nào?” Triệu lão phu nhân tâm tư vừa động, giả bộ hỏi han.

Phương phu nhân đảo qua chỗ ngồi nhóm thiếu nữ, từng người từng người đều so với hoa đẹp, chính là bàn về đứng đầu, là người ngồi ở giữa còn đang chăm chú kia, chính là…Triệu Văn Uyển thanh danh trước kia nhưng không tốt nghe a.

Triệu lão phu nhân theo tầm mắt của nàng bên trong phát hiện một vài phần, cũng không vội nói cái gì, chờ khi Triệu Văn Hi xuất hiện thong dong đi đến bên hồ, liền kéo Phương phu nhân cùng nhau vào yến hội.

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương