Quái Lực Loạn Thần (truyện chữ)
-
Chapter 101 - Bảo khố (Hồi 4)
Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!
Nghe phiên bản audio của truyện:
Chương 101: Bảo khố (4)
‘Cái tên kia…’
Thanh Linh nhìn thanh niên cao ráo đang tiến về phía Mộc Kinh Vân với vẻ mặt nham hiểm.
Nhìn ánh mắt của tên kia, có vẻ như y không có ý tốt.
Lúc này, Mộc Kinh Vân đang chìm đắm trong trạng thái vô ngã sau khi giác ngộ được điều gì đó từ trong tâm tưởng.
Trạng thái này không chỉ đơn thuần là tập trung cao độ, mà nếu bị quấy rầy, khí trong người có thể bị nghịch chuyển, dẫn đến tẩu hỏa nhập ma.
‘Chẳng lẽ tên đó định phá rối Kinh Vân sao?’
Dù nhìn kiểu gì cũng thấy được ý đồ xấu xa của kẻ đó.
Nàng phân vân không biết có nên phá hủy con rối gỗ để ra ngoài ngăn cản hay không.
Là thức thần của Mộc Kinh Vân, vận mệnh của họ gắn liền với nhau, nếu hắn xảy ra chuyện, nàng cũng khó lòng sống yên.
- Xoẹt!
Quả nhiên, tên kia đã giơ tay ra.
‘Tên phàm nhân khốn kiếp kia, lại còn chọn đúng lúc quan trọng như vậy…’
- Vút!
Ngay lúc đó, một phần tử khí của cái chết, hay còn gọi là sát khí, đã thoát ra khỏi cơ thể Mộc Kinh Vân, bất ngờ bị hút ngược trở lại.
Cùng lúc đó, ánh mắt Mộc Kinh Vân từ mơ màng trở nên sắc bén.
‘A!’
Trong đôi mắt Mộc Kinh Vân lúc này ánh lên tia sáng sắc lạnh và sâu thẳm.
Nàng đã lo lắng hắn sẽ bị tâm ma xâm nhập, nhưng rõ ràng hắn đã đạt được thành tựu nhất định.
Xác nhận hắn vẫn ổn, Thanh Linh vội vàng lên tiếng.
- Nhìn bên phải!
Nghe thấy tiếng của Thanh Linh, Mộc Kinh Vân theo bản năng quay đầu sang.
Ngay lúc đó, hắn thấy một bàn tay đang vươn tới trán mình, chỉ còn thiếu chút nữa là chạm vào.
“Ngươi đang làm gì vậy?”
Mộc Kinh Vân lạnh lùng hỏi, khiến Diệp Vĩ Tiên, đệ tử của Minh Đạo Vương, không khỏi bối rối.
Y đã ra tay với ý đồ xấu, nên việc bị phát hiện thế này khiến y vô cùng bối rối.
- Ngươi không nhìn ra sao? Tên phàm nhân chết tiệt kia định quấy rối ngươi đấy.
‘Quấy rối?’
- Nếu bị quấy rầy khi đang nhập định hoặc chìm đắm trong trạng thái vô ngã, ngươi có thể bị tâm ma xâm nhập. Khi đó, khí trong người sẽ bị nghịch chuyển, gây ra nhiều tác dụng phụ.
Đó chính là tẩu hỏa nhập ma.
Nghe vậy, Mộc Kinh Vân nhìn Diệp Vĩ Tiên với ánh mắt lạnh lẽo.
Tên này là người lạ mặt, vậy mà lại tiếp cận hắn với ác ý như thế.
“Theo như ta biết, việc cố tình quấy rối người khác khi họ đang nhập định hoặc chìm đắm trong trạng thái vô ngã được coi là hành vi cố ý gây ra tâm ma, có đúng không?”
“…”
Không có câu trả lời.
Chỉ vậy thôi cũng đủ để Mộc Kinh Vân tự rút ra kết luận.
“Ngươi biết mà vẫn cố tình làm vậy sao?”
“Cái… cái đó…”
“Không cần nhiều lời.”
“Cái gì?”
- Bốp!
“Khụ…”
Yết hầu của Diệp Vĩ Tiên bị hổ khẩu tạo thành từ ngón cái và ngón trỏ của Mộc Kinh Vân đánh trúng, khiến đầu y ngửa ra sau.
Bị phát hiện ý đồ xấu, y đã lúng túng và mất cảnh giác, nhưng tốc độ ra đòn vừa rồi của Mộc Kinh Vân thực sự rất nhanh.
‘Tên khốn này?’
Chuyện gì vậy?
Theo cảm nhận của y, Mộc Kinh Vân chỉ ở cấp độ nhất lưu.
Vậy mà tại sao hắn có thể ra tay nhanh như vậy?
Nhưng hiện tại không phải lúc để ngạc nhiên.
‘Tên khốn này, lại còn đánh vào yết hầu…’
Trong số các huyệt đạo, cổ là nơi mà nếu bị đánh trúng, hơi thở sẽ bị ngưng trệ, khiến khí huyết không thể lưu thông.
Ngay lập tức,
- Bốp!
“Khụ khụ!”
Diệp Vĩ Tiên ho khan, lộn người về phía sau như chim yến, đồng thời thi triển bộ pháp để tạo khoảng cách.
Bị tấn công bất ngờ, y cần thời gian để ổn định lại.
Tuy nhiên, Mộc Kinh Vân dường như không có ý định cho y cơ hội đó.
- Phập! Xoẹt xoẹt xoẹt!
Mộc Kinh Vân nhảy lên, tung ra những cú đá liên tiếp.
Chứng kiến cảnh tượng này, Thanh Linh không khỏi kinh ngạc.
Bộ pháp mà Mộc Kinh Vân đang sử dụng là một trong những chiêu thức của Thuận Huyễn Cước Pháp, chiêu thức thứ tư - Vô Ảnh Thiểm Cước.
- Bốp bốp bốp bốp!
‘Chết tiệt!’
Chưa kịp rút đao, Diệp Vĩ Tiên đã vội vàng thi triển quyền pháp để đỡ những cú đá đang lao tới.
Minh Đạo Vương Tôn Doãn vang danh thiên hạ nhờ tuyệt kỹ Minh Đao Pháp, nhưng bản thân ông ta cũng có những cách riêng để đối phó với những đòn tấn công bất ngờ, và môn đồ của ông ta đương nhiên cũng được truyền thụ lại.
- Xoẹt!
Dù đã chặn được đòn tấn công, nhưng gót chân của Diệp Vĩ Tiên vẫn bị đẩy lùi về phía sau.
Điều này khiến Diệp Vĩ Tiên không khỏi kinh ngạc.
Tuy yết hầu bị đánh trúng khiến nội lực chưa thể vận hành thông suốt, nhưng với cảnh giới tuyệt đỉnh của mình, việc bị đẩy lùi khi đỡ một chiêu thức là điều không thể nào!
"Tên nhóc này là ai chứ?"
Sức mạnh vượt ngoài dự đoán khiến y bàng hoàng.
Hơn nữa, nghĩ đến việc "tiểu thư" đang theo dõi từ tầng dưới, y càng thêm tức giận.
Kế hoạch ban đầu đã thất bại, và y đã bị bẽ mặt.
Vì vậy,
"Hừ!"
Diệp Vĩ Tiên đang thi triển chiêu thức phòng thủ của Quyền pháp, liền nhanh chóng chuyển sang chiêu thức đơn giản hơn bằng tay trái.
Chặn một cước của Mộc Kinh Vân bằng một tay là điều vô cùng khó khăn, nên trong lúc chuyển đổi, y đã bị trúng đòn vào ngực và vai trái.
- Bịch!
Nhưng cùng lúc đó, y đã rút được thanh đao lớn đeo sau lưng.
- Vút!
Ngay khi rút đao, Diệp Vĩ Tiên lập tức thi triển Đao pháp.
Minh Nhật Đao Pháp thức thứ ba, Nhất Tử Đao Hồi.
Cảm nhận được sát khí bá đạo từ chiêu thức, Mộc Kinh Vân vặn người né tránh, xoay tròn tạo khoảng trống trong tích tắc.
- Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
- Rắc!
Ngay sau đó, năm kệ sách phía sau hắn bị chém làm đôi.
Phạm vi của nhuệ khí rộng hơn Diệp Vĩ Tiên tưởng tượng.
Nhưng khi nhìn thấy những cuốn bí kíp bị chém làm đôi cùng với kệ sách, sắc mặt Diệp Vĩ Tiên tái mét.
"Hự!"
Trong cơn tức giận muốn chém chết tên nhóc, y đã vung đao chém đứt khoảng ba mươi cuốn bí kíp.
May mắn là tầng 3 không có nhiều bí kíp trên kệ sách, nên chỉ chém trúng từng đó, nhưng việc làm hỏng những cuốn bí kíp gốc bằng nhuệ khí là một sai lầm lớn.
"Chết tiệt!"
Dù sư phụ là nhất nhân của Ngũ Vương, nhưng y cũng sẽ bị phạt nặng.
Nghĩ đến đây, Diệp Vĩ Tiên càng thêm tức giận.
Chính vì tên nhóc này mà mọi chuyện mới thành ra thế này.
"Không thể tha cho hắn được."
- Xoẹt!
Diệp Vĩ Tiên cắm đao xuống đất.
Sau đó, hắn ta tập trung nội lực vào một tay, hình thành sát khí sắc bén.
Thanh Cự Hình Đao mà sư phụ ban tặng quá lớn, nếu thi triển Đao pháp bằng nó, nhuệ khí sẽ gây ra thiệt hại lớn cho mọi thứ xung quanh.
Tuy tiêu hao nội lực hơn, nhưng sử dụng nhuệ khí bằng tay không sẽ dễ kiểm soát hơn.
"Ta sẽ giết ngươi trong một chiêu."
Đã đến nước này, y phải giết tên nhóc này.
Chỉ có như vậy, mới không ai biết chuyện y đã định cản trở Mộc Kinh Vân giác ngộ, muốn khiến hắn tẩu hoả nhập ma.
"Tuy không muốn dùng đến chiêu này..."
Diệp Vĩ Tiên thi triển một chiêu thức kỳ lạ.
Minh Nhật Đao Pháp gồm 11 chiêu thức chính và 5 chiêu thức bí truyền.
Sư phụ, Minh Đạo Vương Tôn Doãn đã nói:
[Chỉ được sử dụng những chiêu thức bí truyền khi muốn kết liễu đối thủ.]
Bởi vì những chiêu thức bí truyền đều là những chiêu thức giết người.
Hầu hết các võ giả đều không muốn chiêu thức của mình bị lộ hoặc bị người trong võ lâm khám phá, phân tích, đặc biệt là chiêu thức bí truyền.
Chiêu thức càng ít bị khám phá, thì khả năng hạ gục đối thủ càng cao.
- Xoẹt!
Diệp Vĩ Tiên lao đến.
"Minh Nhật Đao Pháp, thức bí truyền thứ hai, Mệnh Hại Cữu Thuật!”
Quỹ đạo của đao trong nháy mắt biến thành 5 hướng, như cơn lốc xoáy hội tụ về trung tâm, tất cả đều nhắm vào một điểm.
Đây là chiêu thức mà y tâm đắc nhất, một khi trúng chiêu, ngực sẽ bị xuyên thủng, chắc chắn phải chết.
"Chết đi!"
Nhưng đúng lúc đó.
- Xoẹt!
Mộc Kinh Vân siết chặt Kiếm Quyết Chỉ, không khí xung quanh ngón tay hắn như bốc hơi.
Đó là hiện tượng xuất hiện sát khí.
- Ngươi!
Thanh Linh không khỏi kinh ngạc.
Điều đó có nghĩa là Mộc Kinh Vân đã giác ngộ, đạt đến cảnh giới tuyệt đỉnh hậu kỳ(*).
(*)Từ cảnh giới ‘Tuyệt đỉnh’ trở lên thì trong 1 cảnh giới sẽ chia ra thành các cấp nhỏ là ‘Sơ kỳ < Trung kỳ < Hậu kỳ < Cực’ (hay ‘Bình cảnh’). Sở dĩ đặt là ‘Bình cảnh’ vì đây là bức tường phải vượt qua trước khi đột phá tới cảnh giới cao hơn.
‘Tên nhóc này có sát khí?’
Diệp Vĩ Tiên cũng nhìn thấy.
Nhìn thấy sát khí bao quanh Kiếm Quyết Chỉ của Mộc Kinh Vân, y nhận ra đối thủ ít nhất cũng đã đạt đến cảnh giới tuyệt đỉnh hậu kỳ.
‘Tên đó đã che giấu thực lực.’
Vậy thì càng phải dốc toàn lực giết chết tên nhóc này.
Chỉ trong tích tắc, nhưng sự tập trung của Mộc Kinh Vân đã lên đến đỉnh điểm.
"Ta thấy rồi."
Thật kỳ lạ.
Có phải do hắn đã đạt đến trạng thái vô ngã, có được sự hoà hợp giữa thân thể và tư tưởng, cùng với các đại cao thủ trong các cuốn bí kíp gốc trải qua nhiều loại võ công nên mới hình thành được sự thấu triệt như lúc này?
Trong mắt Mộc Kinh Vân, hắn có thể nhìn thấy quỹ đạo của Mệnh Hại Cữu Thuật mà Diệp Vĩ Tiên đang thi triển sẽ được hoàn thiện như thế nào.
Và trong khoảnh khắc đó, hắn nhìn thấy một sơ hở, tuy rất nhỏ.
- Xoẹt!
Không chút do dự, Mộc Kinh Vân lập tức hành động ngay khi nhìn thấy sơ hở.
Tốc độ của hắn cực nhanh.
Diệp Vĩ Tiên nhếch mép cười khinh bỉ.
‘Tên nhóc ngu ngốc.’
Mệnh Hại Cữu Thuật, cách duy nhất để hóa giải nó là lợi dụng khoảng thời gian tập trung sức mạnh lại rồi phân tán, tấn công vào lúc chúng tản ra.
Nếu tiếp cận khi chúng đã tụ lại, sức mạnh của Mệnh Hại Cữu Thuật càng mạnh mẽ hơn, chẳng khác nào tự sát.
- Xoẹt!
Kiếm chỉ của Mộc Kinh Vân lao thẳng vào trung tâm của Mệnh Hại Cữu Thuật.
Năm lưỡi đao của Mệnh Hại Cữu Thuật lập tức bao vây lấy kiếm chỉ, cổ tay, vai, eo và ngực của Mộc Kinh Vân, như muốn xé xác hắn thành năm mảnh.
Ngay lúc đó!
- Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Chưa kịp chạm vào người Mộc Kinh Vân, năm lưỡi đao khí đầy sát ý đồng loạt bị bật ngược trở lại.
"Cái gì!?"
Khe hở lộ ra càng thêm rõ ràng.
Kiếm chỉ của Mộc Kinh Vân lập tức nhắm thẳng vào đó.
Khe hở chính là con ngươi bên trái của Diệp Vĩ Tiên.
Kiếm chỉ mang theo sát khí lao tới con ngươi bên trái với tốc độ chớp nhoáng.
"Chuyện, chuyện này là sao!?"
Nó quá nhanh, không thể né tránh!
Ngay lúc đó!
- Bốp!
"Hả!?"
Ngay khi kiếm chỉ của Mộc Kinh Vân chỉ còn cách mắt Diệp Vĩ Tiên một tấc, một người nào đó đã nắm lấy cổ tay hắn.
Cùng lúc đó, cổ tay đang thi triển đao pháp của Diệp Vĩ Tiên cũng bị người đó tóm gọn.
Đó là một nữ tử đội nón tre, dáng người nhỏ nhắn.
"Tiểu thư?"
- Rầm!
"Hự!"
Cổ tay Diệp Vĩ Tiên bị bẻ gãy, cả người y khuỵu xuống trước mặt nàng ta.
Diệp Vĩ Tiên kinh ngạc ngẩng đầu định nói gì đó, nhưng lập tức im bặt.
Ánh mắt nhìn xuyên qua lớp mạng che mặt lạnh lẽo đến đáng sợ.
Như thể đang ra lệnh cho y ngậm miệng lại.
- Xoạt!
Nữ tử bịt mặt quay đầu lại.
Ánh mắt nàng ta ánh lên tia kinh ngạc.
Ngay cả Diệp Vĩ Tiên, đệ tử thứ hai của Minh Đạo Vương, một trong Ngũ Vương của Thiên Địa Hội, cũng không chịu nổi nội lực của nàng ta mà quỳ xuống, thế mà Mộc Kinh Vân lại đứng vững.
Nàng ta định đẩy hắn ra, nhưng hắn không hề nhúc nhích.
‘Mình đã sử dụng đến ba thành công lực mà hắn vẫn chịu đựng được sao...’
Thật đáng kinh ngạc.
Nhìn bề ngoài, hắn chỉ là một tên nhóc tầm thường.
Nhưng khi chứng kiến hắn sử dụng kiếm chỉ, nàng ta nhận ra hắn là một cao thủ đã đạt đến cảnh giới tuyệt đỉnh.
Vì vậy, nàng ta nghĩ ba thành công lực là đủ để áp chế hắn, nhưng không ngờ hắn lại chống đỡ được.
- Bùm bùm bùm!
"Quả nhiên là kẻ nhận được ba thẻ bài hạng nhất, mạnh hơn cả những Đoàn chủ bình thường."
Nghe nàng ta nói vậy, Mộc Kinh Vân nheo mắt.
Mặc dù hắn chưa sử dụng đến nội lực của trung đan điền, nhưng nội công của nữ tử này thật phi phàm.
Khuôn mặt thấp thoáng sau lớp mạng che mặt trông rất trẻ.
Nhưng nội lực tỏa ra từ nàng ta lại mạnh mẽ, hệt như Lý Chi Viêm, Cốc chủ Thí Huyết Cốc.
"... Nội công của quý cô nương đây cũng thật thâm hậu. Ta có thể biết cao danh quý tánh được không?"
"Ngươi điên rồi! Ngươi không xứng đáng biết tên của..."
- Bốp!
"Hự!"
Nữ tử bịt mặt siết chặt cổ tay của Diệp Vĩ Tiên để cảnh cáo hắn.
"Im lặng."
Rồi nàng ta mỉm cười với Mộc Kinh Vân.
"Ta là Vệ Sơ Uyển."
"Vệ Sơ Uyển?"
Chỉ nói tên thôi thì làm sao hắn biết được nàng ấy là ai?
Như đoán được suy nghĩ của hắn, nàng ta nói tiếp.
"Tam đệ tử của Hội chủ Thiên Địa Hội, Vệ Sơ Uyển."
‘Hả!?’
Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook