Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Nghe phiên bản audio của truyện:

Chương 97: Phần thưởng (2)

‘A…’

Nghe đến ba chữ “võ công thượng thừa”, Vũ Trường Dược lộ vẻ mặt tiếc nuối. Bởi vì hắn ta đã từng nghe qua về danh tiếng của Bảo khố Thí Huyết Cốc.

Người ta nói rằng, bên trong đó không chỉ có bản sao của vô số bí kíp võ công thượng thừa đến từ tổng đàn Thiên Địa Hội, mà còn có rất nhiều bí kíp võ công mà ngay cả tổng đà cũng không có.

Là một người luyện võ, nếu không hứng thú với những thứ này thì đúng là chuyện lạ.

‘Võ công thượng thừa của Thí Huyết Cốc sao…’

Mộc Du Thiên cũng có cùng sự quan tâm như vậy.

Vốn dĩ y đã có niềm đam mê với võ công, nên không thể nào không hứng thú được.

Đây không phải nơi nào khác, mà là võ công thượng thừa của Thiên Địa Hội - một trong tam đại thế lực đang thống trị võ lâm thiên hạ.

Y không khỏi tò mò muốn biết bên trong rốt cuộc có những gì.

Ngược lại,

‘Thực sự là phần thưởng đặc biệt sao?’

Mộc Kinh Vân lại không có cảm xúc gì đặc biệt.

Mặc dù mục đích của hắn là luyện võ và trở nên mạnh mẽ hơn để trả thù, nhưng hắn vẫn luôn nghi ngờ liệu việc học nhiều loại võ công có thực sự hữu ích hay không.

-  Nắm càng nhiều càng tốt.

‘Nắm càng nhiều càng tốt?’

Đang nghi ngờ thì Thanh Linh lên tiếng như thể đọc được suy nghĩ của hắn.

-  Học nhiều võ công không có nghĩa là sẽ mạnh hơn người khác, nhưng biết càng nhiều võ công thì tầm nhìn càng rộng mở và kinh nghiệm càng phong phú.

‘Hừm.’

Tầm nhìn rộng hơn sao?

Nghĩ theo hướng đó, có lẽ học càng nhiều võ công càng tốt thật ư?

Đang suy nghĩ thì Cốc chủ Thí Huyết Cốc Lý Chi Viêm đứng trên đài cao lại lên tiếng.

"Ba thẻ bài hạng nhất, đã lâu rồi nhỉ."

"Hình như vậy. Đã tám năm rồi. Thằng nhãi đó… à không, bây giờ không phải là thằng nhãi đó nữa. Sau ngài ấy, đã lâu lắm rồi mới có người lấy được cả ba thẻ bài."

"Đúng vậy. Đây là lần thứ ba."

Kể từ khi Thí Huyết Cốc được thành lập, Mộc Kinh Vân là người thứ ba nhận được ba tấm thẻ bài.

Lúc này, Mộc Kinh Vân đứng trước mặt đột nhiên tò mò hỏi:

"Xin thứ lỗi cho sự tò mò của ta, có ai từng nhận được bốn tấm hoặc nhiều hơn không?"

Nếu chỉ tính riêng về cửa ải, Thí Huyết Cốc có tổng cộng sáu cửa ải.

Tuy nhiên, cửa ải thứ tư và cửa ải cuối cùng không có thẻ bài.

Vì vậy, một người tối đa chỉ có thể nhận được bốn tấm.

Nghe Mộc Kinh Vân hỏi vậy,  võ sĩ cấp cao Quách Văn Kỳ cau mày tỏ vẻ khó chịu nói:

"Ngươi dám vô lễ với Cốc chủ…"

"Quách võ sĩ, hiện tại hắn là Đoàn chủ dự bị đấy."

Lý Chi Viêm lên tiếng ngăn cản Quách Văn Kỳ đang định nổi giận.

Quách Văn Kỳ nghe vậy liền ngậm miệng.

Đoàn chủ là chức vị cao hơn cả võ sĩ cấp cao như hắn ta, nhưng trong lòng hắn ta vẫn chưa chấp nhận thằng nhãi đó.

Tuy nhiên, trước mặt Cốc chủ, hắn ta không thể hành xử lỗ mãng được, nên đành phải điều chỉnh giọng điệu rồi nói:

"Đoàn chủ, cửa ải vẫn chưa kết thúc, xin hãy chú ý lời nói của mình khi nói chuyện với Cốc chủ."

Mộc Kinh Vân im lặng nhìn Lý Chi Viêm nhưng kỳ lạ là Lý Chi Viêm cũng chả phản ứng gì.

Quách Văn Kỳ thấy vậy thì nhíu mày khó hiểu,

‘Sao Cốc chủ lại…’

Bình thường, cho dù sắp đến cửa ải cuối cùng, Cốc chủ cũng sẽ không bao giờ ôn hoà hoặc nhún nhường với các ứng viên như vậy.

Vừa nãy Mộc Kinh Vân có thái độ xấc láo như vậy mà Cốc chủ vẫn định trả lời câu hỏi của hắn sao

‘Rốt cuộc là vì sao?’

Chẳng lẽ Cốc chủ cho rằng thằng nhãi này là gián điệp do Hội chủ phái đến nên mới đối xử đặc biệt như vậy?

Nhưng nếu muốn thử thách hoặc giám sát Cốc chủ, cần gì phải sử dụng đến con tin được đưa đến từ chính phái chứ?

Dù sao thì thái độ của Cốc chủ cũng rất kỳ lạ.

‘Giành được tất cả thẻ bài sao?’

Quách Văn Kỳ hoang mang nhìn Lý Chi Viêm, ngài định trả lời thật sao?

"Kể từ khi Thí Huyết Cốc được thành lập đến nay, chỉ có duy nhất một người giành được tất cả thẻ bài…"

‘Cốc chủ?’

Ánh mắt Mộc Kinh Vân lóe sáng.

Bản thân hắn vốn tiếp xúc với võ công trễ, chưa từng có ai dạy cho hắn trận pháp, hắn cũng chưa từng chỉ huy quân lính bày binh bố trận bao giờ, nên ở cửa ải thứ ba đã không thể nào giành được thẻ bài hạng nhất.

Vậy mà lại có người có thể đạt được tất cả...

'Tên đó chắc là ghê gớm lắm.'

Thực ra bản thân Mộc Kinh Vân không nhận ra, nhưng hắn tu luyện võ công chưa được bao lâu mà đã có thể giành được nhiều thẻ bài hạng nhất như vậy, quả thực là một điều phi phàm.

Có lẽ, nếu ngay từ đầu đã được tu luyện võ công bài bản, thì hắn đã có thể trở thành người thứ hai trong lịch sử Thí Huyết Cốc giành được toàn bộ thẻ bài hạng nhất.

'Thật đáng gờm.'

Trong lòng nảy sinh sự tò mò, muốn biết ai là người đã làm được điều mà mình không làm được, nhưng nhìn thấy võ sĩ cấp cao Quách Văn Kỳ đang trừng mắt nhìn mình, hắn đành phải nén mấy lời muốn hỏi xuống.

Dường như Cốc chủ Thí Huyết Cốc Lý Chi Viêm cũng nhận ra điều này, y lên tiếng:

"Nếu đã hết thắc mắc, vậy ta sẽ công bố phần thưởng dành cho người giành được ba thẻ bài hạng nhất."

"Vâng."

"Người giành được ba thẻ bài hạng nhất..."

Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Lý Chi Viêm.

Chỉ với hai thẻ bài đã nhận được phần thưởng hậu hĩnh là võ công thượng thừa, vậy thì không biết người giành được ba thẻ bài sẽ nhận được đặc ân gì đây?

"Ngoài cửa ải cuối cùng, người đó sẽ có cơ hội được một trong số mười hai vị cao thủ hàng đầu của bản Hội, bao gồm Ngũ Vương, Tam Tông chủ và Tứ Cốc chủ, trực tiếp chỉ dạy."

'!!!!!!!!'

Vừa dứt lời, sắc mặt mọi người đều thay đổi.

Tất nhiên, không phải ai cũng có phản ứng dữ dội, chỉ có ba người là Nghiêm Vũ Hùng của Bì Cảnh Môn, Vũ Trường Dược và Mạc Hạ Lan của Mạo Hoa Phòng là vô cùng kinh ngạc.

Bởi vì tông môn của bọn họ đều phụ thuộc vào Thiên Địa Hội, nên bọn họ hiểu rõ hơn ai hết về giá trị của phần thưởng này.

'Được một trong những cao thủ hàng đầu của Thiên Địa Hội trực tiếp chỉ dạy?'

'Phần thưởng lại hậu hĩnh đến thế ư?'

'.......A...'

Trong cuộc đời này, liệu có bao nhiêu cơ hội được các cao thủ cấp Tông sư hay thậm chí là siêu việt hơn nữa chỉ dạy chứ?

Hơn nữa, những cao thủ đó lại là những người đứng đầu trong Thiên Địa Hội.

Bọn họ không nhịn được mà thầm ghen tị với Mộc Kinh Vân.

Ban đầu, Mộc Du Thiên cũng không để tâm lắm, nhưng khi thấy ánh mắt ghen tị của mọi người, y mới chợt hiểu ra.

'A!'

Trong số những người đứng đầu Thiên Địa Hội, có hai người thuộc hàng Lục Thiên Bát Tinh.

Bất kể chính hay tà, Lục Thiên Bát Tinh đều là những cao thủ đỉnh cấp trong giang hồ, mà trong Ngũ Vương lại có đến hai người thuộc hàng ngũ Bát Tinh.

Họ là những tuyệt thế cao thủ cấp Tông sư, đã bước một chân vào Hoá Cảnh.

Được một trong những người như vậy trực tiếp chỉ dạy...

'Chết tiệt.'

Dù là người của chính phái hay tà phái, thì đây cũng là một phần thưởng quá đỗi hấp dẫn.

Chưa rõ là sẽ trở thành đệ tử chính thức hay chỉ được học một vài chiêu thức, nhưng cơ hội được những tuyệt thế cao thủ như vậy chỉ dạy, cả đời có khi chỉ được một lần.

Thực sự có thể coi đây là một kỳ ngộ vô cùng lớn.

- Không cần phải suy nghĩ nhiều đâu, phàm nhân.

Không cần suy nghĩ?

- Trong số đó có hai cao thủ Hóa Cảnh. Hãy chọn một người, học hỏi những gì mà ngươi không thể học được từ ta. Bọn họ đều là những kẻ đã vượt qua bình cảnh, sẽ rất hữu ích cho việc lĩnh ngộ võ học của ngươi.

Xem ra Thanh Linh cũng cho rằng đây là một phần thưởng rất đáng giá.

Nếu vậy thì tốt.

Đúng lúc này, Cốc chủ Thí Huyết Cốc Lý Chi Viêm tiếp tục lên tiếng:

"Nếu ai có nguyện vọng gì đó, hãy suy nghĩ trước đi. Khi quay về tổng đà, các ngươi sẽ có cơ hội để nói lên nguyện vọng của mình."

"Vâng."

"Sau khi đến tổng đà vào ngày mai, cửa ải cuối cùng sẽ được tiến hành. Trước đó, những người sở hữu thẻ bài hạng nhất sẽ nhận được phần thưởng, còn lại hãy nghỉ ngơi cho thoải mái."

Nói xong, Cốc chủ Thí Huyết Cốc Lý Chi Viêm bước xuống khỏi đài cao.

Lúc này, Mộc Kinh Vân lên tiếng:

"Xin hỏi người giành được tất cả thẻ bài hạng nhất thì sẽ nhận được phần thưởng gì ạ?"

'Thằng nhãi này lại nữa!'

Võ sĩ cấp cao Quách Văn Kỳ nhíu mày.

Đã bảo là phải tôn trọng rồi mà, vậy mà còn dám hỏi Cốc chủ thêm nữa.

Thật là không biết điều...

"Sẽ được Hội chủ đích thân chỉ dạy."

Khoảnh khắc đó, cả hội trường chìm vào tĩnh lặng.

Quách Văn Kỳ không hiểu tại sao Cốc chủ lại rộng lượng với thằng nhãi này đến vậy, nhưng nhìn phản ứng của những người khác, hắn ta lại thấy khá thú vị.

Từ trên đài cao nhìn xuống, hắn ta có thể thấy rõ sự kinh ngạc trong mắt bọn họ.

'Sao bọn họ lại phản ứng như vậy?'

Trong khi đó, Mộc Kinh Vân lại không hiểu nổi phản ứng của mọi người.

Sao bọn họ lại ngạc nhiên đến thế chứ?

"Cốc chủ đã rời đi rồi, Đoàn chủ dự bị cũng mau xuống dưới đi."

Võ sĩ cấp cao Quách Văn Kỳ hắng giọng, ra hiệu cho Mộc Kinh Vân.

Mộc Kinh Vân bước xuống đài, tò mò hỏi Mạc Hạ Lan của Mạo Hoa Phòng:

"Được Hội chủ đích thân chỉ dạy là chuyện gì ghê gớm lắm sao?"

'!? '

Mạc Hạ Lan nhìn Mộc Kinh Vân với ánh mắt khó tin, như thể hắn đang hỏi một điều ngớ ngẩn.

Rốt cuộc là hắn không biết thật hay giả vờ vậy?

Ả hít một hơi thật sâu, cố gắng giữ giọng bình tĩnh:

"Hội chủ của chúng ta là một trong Lục Thiên, những người được xưng tụng là đứng trên đỉnh cao võ lâm hiện nay. Chưa kể những thứ khác, được một trong sáu người mạnh nhất thiên hạ đích thân chỉ dạy..."

Ả không nói tiếp, nhưng ý tứ đã quá rõ ràng.

Phần thưởng cho người giành được tất cả các thẻ bài hạng nhất quả thực vô cùng to lớn.

Tất nhiên, trong số các ứng viên lần này, không ai có thể đạt được điều đó, nhưng nếu ngay từ đầu đã biết trước phần thưởng to lớn đến vậy, có lẽ tất cả đã liều mạng để tranh giành.

Danh tiếng của Lục Thiên quả thực quá lớn, không ai có thể sánh bằng.

'Lợi hại đến vậy sao?'

Nhìn phản ứng dữ dội của mọi người, thậm chí còn hơn rất nhiều lần khi nghe nói đến việc được các vị cao thủ trong Hội chỉ dạy, có vẻ như được đích thân Hội chủ dạy bảo là một cơ hội vô cùng hiếm có đối với bọn họ.

Đúng lúc này, giọng nói của Thanh Linh vang lên bên tai Mộc Kinh Vân:

- Lục Thiên? Hừ....

Giọng điệu của nàng đầy vẻ khó chịu.

Thực ra, thông qua lời nói của Mạc Hạ Lan, Thanh Linh cũng đã nắm được thông tin, hoá ra Hội chủ của Thiên Địa Hội chính là một trong Lục Thiên, những người đứng trên đỉnh cao võ lâm hiện nay.

Sau khi biết được điều này, tâm trạng nàng có vẻ không được tốt cho lắm.

Mộc Kinh Vân hoàn toàn hiểu được cảm xúc của nàng.

Dù sao đi nữa, đối với Thanh Linh, Hội chủ Thiên Địa Hội chính là kẻ thù không đội trời chung, là mục tiêu báo thù của nàng, dù là quá khứ hay hiện tại cũng không thay đổi.

'.......Có vẻ hơi khó khăn rồi đấy.

Mộc Kinh Vân thầm than thở.

Hội chủ Thiên Địa Hội là một nhân vật gần chạm đến đỉnh cao võ lâm...

Mặc dù việc báo thù cho gia gia là ưu tiên hàng đầu, không có gì có thể cản trở hắn, nhưng việc hóa giải mối hận thù cho Thanh Linh ngày càng trở nên khó khăn cũng không khiến hắn thấy thoải mái gì.

 

* * *

Trong khu rừng cách khu nhà ở chính của Thí Huyết Cốc không xa.

Mộc Kinh Vân đang đi theo sau võ sĩ cấp cao Quách Văn Kỳ.

Vì không ưa gì Mộc Kinh Vân nên suốt dọc đường, Quách Văn Kỳ không nói một lời nào.

Chẳng mấy chốc, họ đã đến một vách đá dựng đứng.

Ngay cả khi sử dụng khinh công, việc leo lên cũng không hề dễ dàng. Quách Văn Kỳ chỉ tay về phía vách đá mà không ngoảnh đầu lại, nói:

"Đi theo ta."

- Xoẹt!

Quách Văn Kỳ thi triển khinh công, nhanh chóng leo lên vách đá dựng đứng.

Như thể đã quá quen thuộc với địa hình, hắn ta dễ dàng tìm được những điểm đặt chân, tốc độ di chuyển cực kỳ nhanh nhẹn.

'Xem ngươi có thể đuổi kịp ta không.'

Nghĩ đến đây, Quách Văn Kỳ bỗng nhận ra bản thân chưa từng chứng kiến khinh công của Mộc Kinh Vân.

Với vách đá dựng đứng thế này, liệu hắn có thể đuổi kịp mình?

Đang suy nghĩ thì...

- Vút! Vút!

'Hả?'

Quách Văn Kỳ bất giác nhìn xuống phía dưới.

Mộc Kinh Vân chẳng biết từ lúc nào đã bám sát sau lưng hắn ta.

'Thằng nhãi này...'

Quách Văn Kỳ cảm thấy khó tin.

Bản thân hắn ta đã lang bạt khắp Thí Huyết Cốc trong một thời gian dài, thông thuộc địa hình hơn bất kỳ ai, nên việc di chuyển nhanh chóng là điều dễ hiểu. Nhưng thằng nhãi kia thì khác.

Với võ công chỉ mới đạt đến ngưỡng nhất lưu, làm sao hắn có thể leo lên vách đá với tốc độ ngang ngửa mình được?

Rất nhanh sau đó, Quách Văn Kỳ đã hiểu ra.

'Là thế này sao...'

Mộc Kinh Vân đang bám theo dấu chân của hắn ta, di chuyển theo từng bước một.

Nơi nào Quách Văn Kỳ đã đi qua, chắc chắn sẽ có điểm đặt chân vững chắc. Bằng cách ghi nhớ và bám theo, Mộc Kinh Vân có thể dễ dàng leo lên mà không gặp bất kỳ khó khăn nào.

Điều này khiến Quách Văn Kỳ vô cùng bực bội, liên tục tặc lưỡi.

'Thằng nhãi đáng ghét.'

Hắn ta đã cố tình tìm cách làm khó Mộc Kinh Vân, nhưng đều vô dụng, điều này khiến hắn ta càng thêm khó chịu.

Ban đầu, Quách Văn Kỳ định nhân cơ hội này để mắng nhiếc Mộc Kinh Vân một trận, cho hắn biết thân biết phận, nhưng giờ thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa.

- Xoẹt!

Cuối cùng, Quách Văn Kỳ cũng dừng lại trước một bức tường đá, đường đi dường như đã bị chặn lại.

Tuy nhiên, cơ thể hắn ta lại dễ dàng xuyên qua bức tường.

'Trận pháp sao?'

Nhờ có phương sĩ Triệu Nghị Công mà Mộc Kinh Vân đã có kinh nghiệm với trận pháp. Hắn không chút do dự, bước theo Quách Văn Kỳ xuyên qua bức tường đá.

Bước vào trong,

-Ào ào ào!

Một hang động rộng lớn hiện ra trước mắt Mộc Kinh Vân, được chiếu sáng bởi vô số ngọn đuốc.

Giữa hang động, một nam nhân trạc ngũ tuần, người đầy sẹo, đang ngồi khoanh tay trên một chiếc ghế đá.

Quách Văn Kỳ đứng trước mặt nam nhân, ánh mắt lộ rõ vẻ thất vọng khi thấy Mộc Kinh Vân dễ dàng vượt qua bức tường đá.

Lúc này, nam nhân đầy sẹo lên tiếng:

"Ta cứ tưởng là ai, hóa ra là ngươi. Đã lâu không gặp."

"Vâng, đã lâu không gặp."

"Kể từ sau lần đó, đã tám năm rồi sao?"

"Đúng vậy. Hôm nay ta đến đây để đưa kẻ này vào nhận phần thưởng."

Nghe Quách Văn Kỳ nói vậy, nam nhân đầy sẹo chuyển hướng nhìn sang Mộc Kinh Vân.

Ông ta nhíu mày, vẻ mặt khó hiểu:

"Thật kỳ lạ. Võ công của ngươi chỉ mới đạt đến ngưỡng nhất lưu, vậy mà lại có thể giành được ba thẻ bài hạng nhất?"

Theo cảm nhận của nam nhân, trình độ của Mộc Kinh Vân chỉ ở mức nhất lưu mà thôi.

Nhưng để đến được đây, hắn cần phải có ít nhất ba thẻ bài hạng nhất.

Với võ công tầm thường như vậy, sao hắn có thể làm được?

Đang suy nghĩ thì Mộc Kinh Vân lên tiếng hỏi:

"Xin thứ lỗi, ngài là?"

"Ngươi đang hỏi ta sao?"

"Vâng."

"Hahahahahaha. Ta là người canh giữ bảo khố của Thí Huyết Cốc này, người ta gọi là Khố tàng sứ."

"Khố tàng sứ?"

Thấy Mộc Kinh Vân hỏi lại, võ sĩ cấp cao Quách Văn Kỳ vội vàng lên tiếng cảnh báo:

"Vị này chính là Đoàn chủ Dương Vũ Nguyên, người phụ trách bảo khố. Ngươi mà dám hỗn láo với ngài ấy, coi chừng bị nhốt vào cơ quan trận thức trong bảo khố đấy..."

"Ơ kìa, thôi nào. Từ bao giờ ta lại câu nệ mấy cái tiểu tiết đó chứ.”

"...."

Quách Văn Kỳ cảm thấy bất lực, sao chả có ai phối hợp với hắn ta hết vậy.

Lúc này, nam nhân đầy sẹo, tức Đoàn chủ Dương Vũ Nguyên, phẩy tay nói:

"Ngươi ra ngoài trước đi."

"Vâng?"

"Hay là ngươi muốn ở đây đợi tiếp? Chắc ngươi cũng hiểu là không được phép đâu nhỉ."

"...Vâng, vậy ta xin phép ra ngoài đợi.”

"Ừm."

Nghe theo lời đuổi khéo của Dương Vũ Nguyên, Quách Văn Kỳ liền bước qua bức tường ảo ảnh do trận pháp tạo ra, rời khỏi hang động.

Sau khi Quách Văn Kỳ rời đi, Dương Vũ Nguyên quay sang hỏi Mộc Kinh Vân:

"Chúng ta tiếp tục câu chuyện vừa rồi nhé. Làm cách nào mà ngươi có thể giành được ba thẻ bài hạng nhất thế?"

Nghe vậy, Mộc Kinh Vân hơi nghiêng đầu, đáp:

"Tất nhiên là do ta giỏi hơn người khác nên mới có được chứ sao?"

"..."

Dương Vũ Nguyên nhíu mày, nhưng rồi lại cười lớn:

"Hahahahahaha. Đúng vậy, ngươi nói đúng. Chắc là Cốc chủ rảnh rỗi quá nên mới ban thưởng thẻ bài hạng nhất cho một kẻ tầm thường như ngươi."

"..."

Mộc Kinh Vân vẫn giữ im lặng, không có bất kỳ phản ứng nào.

Thấy vậy, Dương Vũ Nguyên cảm thấy hơi ngượng ngùng, đưa tay gãi đầu.

'Hầy.'

Tám năm trước, khi gặp gỡ người kia, ít nhất cả hai còn có thể trò chuyện được đôi chút. Còn thằng nhãi này thì thật nhạt nhẽo, chẳng có gì thú vị.

Dù sao thì nhiệm vụ của ông ta cũng không phải là đứng đây tán gẫu.

Dương Vũ Nguyên xoay người, ra hiệu cho Mộc Kinh Vân:

"Đi theo ta."

"Vâng."

Mộc Kinh Vân bước theo sau Dương Vũ Nguyên.

Dương Vũ Nguyên đưa tay chỉ vào sâu trong hang động, nói:

"Bên trong đó là bảo khố chứa các bí kíp võ công. Ngươi cũng đã nghe nói rồi đấy, mỗi người chỉ được chọn một bí kíp duy nhất để mang ra ngoài. Hơn nữa, sau khi chọn xong, ngươi phải sao chép lại tại đây rồi mới được rời đi."

"Vâng."

"Ta sẽ cho ngươi một khoảng thời gian nhất định để lựa chọn. Nếu trong thời gian đó mà ngươi không chọn được gì, thì theo quy định, ngươi phải ra về tay không. Hiểu chưa?"

"Vâng."

"À, còn nữa, những nơi có vạch đỏ thì... tốt nhất là ngươi đừng nên bén mảng đến."

"Sao cơ?"

Dương Vũ Nguyên như muốn dọa dẫm mà nói với Mộc Kinh Vân đang thắc mắc.

"Ở đó trước kia đã từng... thôi, ngươi không cần biết cũng được. Dù sao thì nếu ngươi vượt qua vạch đỏ, ngươi sẽ được chứng kiến thứ vô cùng đáng sợ. Cho nên đừng có mà coi thường lời cảnh báo của ta."

'Thứ gì đó vô cùng đáng sợ?'

Ông ta nói năng lung tung, Mộc Kinh Vân chẳng hiểu ông ta đang có ý đồ gì.

Đang còn khó hiểu thì một cánh cổng sắt khổng lồ đã hiện ra trước mắt.

Dương Vũ Nguyên đưa tay lên bức tường trống trơn bên cạnh cánh cổng, sờ soạng gì đó, rồi...

- Kíiiiiiiiiii... Ầm!

Cánh cổng sắt tự động mở ra, để lộ khung cảnh bên trong.

Bên trong là một khoang trống rộng lớn hơn cả lối vào, bốn bức tường xung quanh chất đầy bí kíp võ công.

Dương Vũ Nguyên vừa chỉ tay vào bên trong, vừa cười khẽ mà nói.

"Nếu ngươi chưa nghĩ ra sẽ lấy gì thì chỉ riêng việc chọn lựa cũng đủ làm ngươi đau đầu rồi đấy.  Thời gian có hạn, nhớ cho kỹ đấy."

"Vâng."

"Vào đi."

Mộc Kinh Vân định bước vào trong.

Nhưng rồi hắn bỗng dừng lại, hỏi.

"À! Cho phép ta hỏi một câu được không?"

"Ngươi muốn hỏi gì?"

"Hình như chỉ được mang một quyển bí kíp ra ngoài thôi đúng không?"

"Phải."

"Vậy chỉ xem qua thì không sao chứ?"

"Hỏi gì kì vậy? Muốn chọn được bí kíp ưng ý thì đương nhiên phải xem qua nội dung rồi. Chuyện đó thì không sao cả."

Nghe vậy, Mộc Kinh Vân khẽ nhếch mép.

"Vậy thì tốt rồi."

 


❗Thông báo: Vì mình đã bắt đầu vào năm học nên lịch ra truyện sẽ có sự thay đổi, mng check lại lịch đã ghim nhé (yên tâm là 'tăng liều' nhé)❗

Mng đọc truyện thấy hay thì đừng ngại comment nhé. Các sếp giao em toàn quyền bộ này nên nếu thích thì em bão gần chục chap cx đc, chả qua truyện còn flop nên chỉ đăng vừa đủ thôi =))

 

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương