Tạp Huyết
-
Chapter 57
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 57
Martina mặc một chiếc váy phương Đông quyến rũ.
Những họa tiết khắc họa sóng biển xanh trắng quấn quanh váy cô.
Cô che miệng và mũi bằng một chiếc quạt.
Phía sau nó, khóe mắt bà lấp lánh yếu ớt.
Cộc, cộc.
Martina đi giày cao gót.
Âm thanh đó bình ổn mà vang vọng.
"Ai ra lệnh cho cô bất kính với khách quý như thế?"
Martina nói với người phụ nữ đeo miếng che mắt.
"Đó... là quyết định của riêng tôi. Tôi xin lỗi, thưa Diva."
Người phụ nữ đeo miếng che mắt trả lời với khuôn mặt vô cảm.
Nhưng anh ngay lập tức cảm thấy đó là lời nói dối.
Anh sớm nhận ra điều đó thông qua cách cô ấy kéo dài từ của mình một chút, cẩn thận lựa chọn từ ngữ khi nói.
‘Cô ta cố gắng loại bỏ mình nhưng thất bại, giờ phải nói dối để giữ thể diện.'
Anh biết sự thật nhưng không nói ra.
Nếu anh công khai thách thức phẩm giá của họ, anh sẽ phải chiến đấu với toàn bộ băng đảng La Vie en Rose.
Anh có thể xử lý được, nhưng đó không phải là lựa chọn tối ưu nhất.
Anh sẽ phải dọn hàng chục xác chết.
Rắc rối lớn như vậy sẽ khiến anh không thể trở lại hạ tầng trong một thời gian dài. Cuộc điều tra bí mật của anh sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
"Tôi xin lỗi. Cấp dưới của tôi có phần thiếu sáng suốt, là lỗi của tôi quản cấp dưới không nghiêm. Nhân tiện, thiếu gia đây có thể cho tôi biết tên ngài gì không?"
Martina hỏi anh khi cô ấy ngồi xuống.
Cùng lúc đó, cô ấy ra hiệu cho một cấp dưới khác dọn dẹp xác chết.
"Luka."
Anh trả lời ngắn gọn.
Bầu không khí lạnh dần.
Cấp dưới của Martina cũng hạ súng xuống.
Không giống như thái độ bình tĩnh của anh, Gabriel tức giận tiến về phía Martina.
Anh ta đập bàn bằng cả hai tay và cau mày:
"Martina, cô mời tôi đến đây để phục kích tôi sao? Cô nghĩ vài lời qua loa vậy là tôi bỏ qua cho cô à?"
"Tôi đã nói rồi, là cấp dưới của tôi tự ý tấn công anh, tôi chẳng biết gì hết."
"Đồ vô liêm sỉ……!"
Trước khi Gabriel kịp làm loạn thêm, anh đã cản anh ta lại.
"Bình tĩnh nào, Gabriel. Chúng ta đến đây để nói chuyện, không phải cãi nhau." Nghe anh nói, Gabriel lùi lại.
Martina hẳn đã nhận ra thứ bậc giữa hai người.
Hiểu rằng mình cần nói chuyện với ai, Martina nhìn chằm chằm vào anh:
“Anh thậm chí còn không phải người hạ tầng. Xen vào chuyện của hạ tầng chúng tôi làm gì?”
Anh đã quen với việc được đối xử như một công dân thượng tầng.
Bất kỳ ai nhìn anh cũng cho là vậy.
“Tôi có lý do của tôi. Không liên quan gì đến cô.”
“Chúng tôi là La Vie en Rose. Đừng nghĩ địa vị cao quý của anh sẽ đảm bảo an toàn cho anh. Ở đây, anh chẳng là gì cả.”
Anh cười khẩy.
“Một lũ chuột cống sống co cụm với nhau, và chúng nghĩ chúng đặc biệt. Thật nực cười làm sao.”
Vai anh rung lên vì tức cười.
Một nếp nhăn hình thành giữa hai lông mày của Martina.
Những cấp dưới của cô ta cũng bắt đầu hành động.
Chúng chuẩn bị chiến đấu bất cứ lúc nào.
Dù đã chứng kiến khả năng chiến đấu của anh, họ vẫn cân nhắc đến việc đánh nhau với anh.
Điều đó có nghĩa là họ hoặc là những kẻ ngốc không biết coi trọng mạng sống của mình, hoặc chúng hoàn toàn không có khả năng đánh giá sức mạnh của đối thủ.
"Đợi đã, Diva."
Người phụ nữ đeo miếng che mắt đứng cạnh Martina thì thầm điều gì đó.
Biểu cảm của Martina thay đổi.
Cô ta hẳn đã khuyên sếp mình không nên đánh nhau với anh.
Tách!
Gương mặt Martina thay đổi, cô thở dài và gấp quạt lại.
Khuôn mặt phía dưới của cô ấy lộ ra.
Trong một thế giới mà việc phẫu thuật thẩm mỹ để trở nên đẹp trai hay xinh đẹp là chuyện rất bình thường, Martina phải nói là người đẹp trong số người đẹp.
Không chỉ có nét đẹp, cô ấy còn toát lên một thần thái không thể diễn tả được.
Có lẽ còn được gọi là sự gợi cảm.
'Một người phụ nữ như thế này mà lại thích đi thích tên Gabriel cơ bắp cục mịch xấu trai này sao?'
Thật khó tin.
Cô ấy là một người phụ nữ sở hữu cả quyền lực và sắc đẹp.
So với cô ấy, Gabriel chỉ xứng xách dép.
"... Tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề. Tôi có một yêu cầu. Gabriel trở thành người yêu của tôi. Tất nhiên, anh ta sẽ phải gia nhập La Vie en Rose."
Martina liếc nhìn Gabriel đang đứng sau anh và mỉm cười yếu ớt.
Gabriel chỉ cau mày đáp lại lời tán tỉnh táo bạo của người phụ nữ.
"Nói ai vậy? Tôi ghét bị kiểm soát."
"Nhưng Gabriel, không phải anh đã làm việc dưới trướng của vị thiếu gia này rồi sao?"
"T-thế thì khác! Chúng tôi—chúng tôi giống đối tác hơn. Và tôi nợ cậu ta một món nợ..."
Do con người của Gabriel, anh ta trở nên yếu đuối với bất kỳ ai mà anh ta mang nợ.
Martina hẳn đã thử chiến thuật 'làm tổn thương rồi chữa lành' nhằm khiến Gabriel mắc nợ cô ta.
Bằng cách đó, cô ta có thể kiểm soát anh ta.
"Tôi không phải là sếp của Gabriel. Tôi giống như một người bảo trợ hoặc nhà tài trợ hơn. Ngay cả khi Gabriel rời đi, tôi sẽ không bắn hoặc phục kích anh ấy, giống như ai kia từng làm."
Anh chen vào.
Gabriel nom đắc thắng như thể vừa tìm thấy một đồng minh:
"Nói hay lắm, Luka! Cô nghe chưa, Martina? Luka không phải là sếp của tôi. Cô hiểu chưa?"
Martina cắn nhẹ môi dưới, mặt bực bội thấy rõ.
Dù vậy, nét mặt cô lúc này cực kỳ hấp dẫn.
Ngay cả anh, người thường thờ ơ với phụ nữ, cũng cảm thấy bị cô ấy thu hút trong giây lát.
"Gabriel, một tên khốn vô giá trị như anh dám từ chối chị đại sao? Nhìn lại mình đi, anh chỉ là một tên vô lại thôi! Còn không biết xấu hổ mà đồng ý?"
Một thành viên trong băng đảng không thể nhịn được và khạc nhổ.
Martina nhanh chóng quay đầu lại và trừng mắt nhìn người đàn ông vừa nói:
"Ai cho mày nói?"
“E-Em xin lỗi chị. Tại em thấy hắn khó ưa quá nên buột miệng…”
Anh đứng dậy, nói rằng anh muốn nói chuyện riêng với Gabriel một lát.
Cả hai tránh xa những thành viên băng đảng và nói khẽ:
“Gabriel, tiếp cận cô ta, ngủ với cô ta được thì càng tốt. Như vậy mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn. Anh không cần phải gia nhập băng đảng; chỉ cần duy trì mối quan hệ. Nếu anh chấp nhận thoả hiệp, họ sẽ để anh yên.”
“K-không đời nào!” Gabriel lùi lại.
Nhìn khuôn mặt Gabriel, anh lại liếc nhìn vẻ đẹp của Martina:
“Nào, có sao đâu chứ? Cô ấy đẹp thế kia mà, người như anh đời nào tìm được một ai tài sắc vẹn toàn như cô ấy?”
Anh hỏi một cách bực bội.
Theo quan điểm của anh , vấn đề chỉ đơn giản là nhắm mắt lại.
“Bà ta lớn tuổi hơn tôi đó.”
“Cô ta lớn tuổi hơn một chút thì có sao?”
“Bà ta còn lớn tuổi hơn cả bà ngoại đã khuất của tôi nữa, chết tiệt.”
[TL/N: Ừm, đoạn này tôi cũng sốc lắm nên đổi ngôi từ đây từ cô thành bà nhóe.]
‘Ừm, nếu thật vậy thì đúng là có vấn đề thật.’
Tuy nhiên, anh vẫn giả vờ bình tĩnh và cố gắng xoa dịu Gabriel.
“…Ừmm, ít nhất thì bên ngoài trông cũng ổn mà.”
“Tôi không làm được đâu. Tôi thà chết ở đây còn hơn.”
Gabriel kiên quyết từ chối.
Với phản ứng như vậy, thuyết phục anh ta ngay lúc này là không thể.
Anh gãi đầu và nhắm mắt lại.
Bên dưới mí mắt, đồng tử anh run rẩy như đang đấu tranh với điều gì đó.
Anh suy nghĩ sâu xa một lúc, rồi đi đến kết luận.
Có một mối liên kết giữa Gabriel và anh.
Đó không phải là thứ có thể mua được chỉ bằng tiền bạc hay quyền lực.
Nó đòi hỏi thời gian và công sức để xây dựng.
Ngay lúc này, anh cần những cấp dưới mà anh đã thiết lập được lòng tin.
Theo nghĩa đó, Gabriel là người không thể thay thế.
Anh không thể cứ thế giao Gabriel cho một băng đảng được.
'Nếu đàm phán… không hiệu quả, mình buộc sẽ phải dùng đến vũ lực. Không còn lựa chọn nào khác.'
Trở lại chỗ ngồi của mình, anh ngồi xuống trước mặt Martina.
Anh cố tình thủ người, tỏ rõ rằng bản thân đã sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào. “Gabriel đã lập một băng riêng cho mình rồi. Do đó, anh ấy không thể gia nhập La Vie en Rose được.”
Anh tuyên bố một cách kiên quyết.
Khuôn mặt Martina méo mó trong giây lát.
Trong khoảnh khắc đó, thay vì một người phụ nữ xinh đẹp, bà lão bị mắc kẹt bên trong đã nổi lên.
Thật kỳ lạ, có vẻ như bản chất bên trong của bà ta đã thoát ra trong giây lát.
"Thành lập một băng đảng? Thiếu gia đây nghĩ anh có thể hoạt động an toàn mà phớt lờ chúng tôi sao? Thiếu gia, có lẽ anh không quen với cách mọi thứ diễn ra ở đây…."
"Tôi có thể không biết, nhưng Aleph từ đấu trường chắc chắn hiểu cách mọi thứ diễn ra ở đây. Chúng tôi đã đồng ý duy trì mối quan hệ hữu nghị. Với sự hỗ trợ của phe đấu trường, băng đảng của Gabriel sẽ không gặp khó khăn gì trong việc thành lập và duy trì."
"…… Tôi không tin tôi không có được người mà tôi muốn, trước đây đã thế, giờ lại càng không."
"Được rồi, vậy thì đây hẳn là lần đầu tiên của bà. Trải nghiệm 'lần đầu tiên' ở độ tuổi này chắc cũng mới mẻ lắm. Tận hưởng đi nhé."
Anh nghĩ đó là một cách chơi chữ khá hay.
Trong thâm tâm, cảm thấy vô cùng tự hào về bản thân.
Martina lướt qua anh và lần này nhìn chằm chằm vào Gabriel.
Gabriel khịt mũi khoanh tay.
"Gabriel, tôi có thể cho anh nhiều hơn những gì anh có thể tưởng tượng. Làm ơn, hãy ở bên cạnh tôi."
Tôi không ngờ bà ấy lại cầu xin tha thiết đến vậy.
Gabriel, rõ ràng là bối rối, tránh ánh mắt của Martina.
"Có vẻ như Gabriel đã trả lời rồi. Nếu bà vẫn không chịu từ bỏ, vậy tôi phải thể hiện sức mạnh rồi."
Lời cảnh báo của anh chỉ nhận lại sự im lặng.
Cộc, cộc, cộc.
Anh từ từ gõ ngón tay xuống bàn.
Bàn chân anh nhịp trên sàn theo điệu.
Dần dần, anh nâng giác quan chiến đấu của mình lên mức cao nhất.
Anh đã sẵn sàng giết tất cả bọn chúng nếu cần thiết.
Nếu đàm phán thất bại, đây sẽ là lựa chọn duy nhất anh có.
"Haizzz... ừm, tôi cho là không còn cách nào khác. Dù sao thì thiếu gia đây cũng lặn lội đường xa tới La Vie en Rose, chúng ta bàn chút chuyện kinh doanh đi. Thiếu gia đây đang định thành lập một băng đảng sao?"
Martina ngả người ra sau ghế, vẻ mặt bà ta dịu xuống.
"Cái gì?"
Anh cũng bất ngờ.
"Anh nói là đang lập băng đảng đúng không? Nhìn vào lòng dũng cảm và kỹ năng của anh, thiếu gia, tôi không có ý định gây thù chuốc oán với người như anh đâu."
Martina thay đổi thái độ hoàn toàn, như thể bà ta chưa từng khiêu khích ai.
Đột nhiên, anh cảm thấy thật ngốc khi chuẩn bị chiến đấu.
"M-Martina? Không phải cô nói là thích tôi sao? Cô từ bỏ dễ dàng vậy sao?"
Giờ thì Gabriel là người bất ngờ, trông vô cùng bối rối.
Martina nghiêng đầu một chút.
"Ồ, tôi thích bám lấy những gã đàn ông xấu xí. Nó khiến tôi có cảm giác hồi hộp vì lòng tự trọng bị hạ thấp. Nghĩ đến 'Sao một người như anh dám từ chối tôi?' khiến tôi lạnh sống lưng. Nhất là khi một gã đàn ông ghê tởm không thể chịu đựng được đang đè lên người tôi…"
Martina mỉm cười và khẽ rùng mình.
Anh tặc lưỡi khi thấy mặt bà ta đỏ bừng bừng.
Có vẻ như sống quá lâu sẽ khiến con người trở nên kỳ lạ, và rõ ràng điều đó không chỉ giới hạn ở giới quý tộc.
Martina là một người phụ nữ mà cả hai, những người chưa sống được nửa thế kỷ, khó có thể hiểu được.
“Bà có thể ngừng giải thích ở đó được rồi. Tôi không hứng thú với sở thích tình dục kỳ lạ hay sở thích đồi trụy của bà.”
Nghe anh nói, Martina chỉ nhếch một bên môi lên và che miệng bằng chiếc quạt của mình.
Mỗi khi nếp nhăn của bà sâu hơn, bà lão bên trong dường như lại ló ra.
Cả hai thực sự bắt đầu thảo luận về công việc.
Anh dự định mở rộng băng đảng của Gabriel đến một mức độ nhất định.
Băng đảng có sức ảnh hưởng đến hạ tầng sẽ hữu ích cho các mục tiêu trong tương lai của anh.
"Công việc của chúng tôi chủ yếu liên quan đến an ninh và lính đánh thuê—chính xác là những gì Gabriel giỏi. Sẽ không xung đột với công việc kinh doanh của bà. Thay vào đó, tôi nghe nói thỉnh thoảng bà muốn thuê đội an ninh cho các cơ sở của mình?"
Anh đồng ý thỉnh thoảng sẽ giúp bà ta xử lý an ninh tại các doanh nghiệp trong lãnh thổ của La Vie en Rose.
Đó chỉ là phần mở rộng công việc mà Gabriel đã làm.
Trong khi cả hai đang nói chuyện, Martina vẫy tay gọi người phụ nữ bịt mắt.
"...Thiếu gia, bên anh chắc đang thiếu người, đúng không? Tôi sẽ cho anh mượn một trong những cấp dưới của tôi."
Ý định của bà ta rất rõ ràng.
Bà ta muốn một điệp viên đáng tin cậy bên cạnh anh để khám phá danh tính và mục tiêu của anh.
Động cơ của bà ta rõ như ban ngày, nhưng anh chẳng mấy bận tâm.
'Cô ấy hữu ích hơn gấp ngàn lần so với mấy tên nghiện mà Gabriel đã chiêu mộ.'
Đối với anh, đó chỉ đơn giản là có thêm một tấm thẻ dùng một lần.
"Tôi tên là Grace, thưa thiếu gia."
Người phụ nữ đeo miếng che mắt lịch sự giới thiệu bản thân, hoàn toàn trái ngược với thái độ trước đây.
"Không phải 'thiếu gia'. Hãy gọi tôi là Luka."
"Đã hiểu, ngài Luka."
Grace và anh kết thúc phần giới thiệu của mình.
Martina liếc nhìn Grace một cách tự hào và nói thêm một câu:
"Đừng quá ngạc nhiên. Grace là cựu học viên của Đội Vệ Binh Đế Chế. Cô ấy đã bỏ học giữa chừng, nhưng vẫn khá ấn tượng."
Anh dừng lại một lúc:
"... Chà, thật bất ngờ. Một cựu học viên của Đội Vệ Binh Đế Chế à?"
Phản ứng của anh không phải là giả vờ; đó là thật lòng.
Tất nhiên, anh đã rất ngạc nhiên. Ai mà ngờ được anh sẽ gặp một đàn chị ở đây, nơi hạ tầng thấp kém này?
Ngay cả khi cô ấy là một học viên bỏ học và chưa hoàn thành khóa đào tạo.
[TL/N: Tui sửa lại xưng hô ngôi thứ ba của Grace nha, từ bà -> cô, tại vì Grace trẻ hơn tui tưởng, cảm ơn mọi người đã ủng hộ!]
***
(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.)
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook