Thư Sinh Này Có Chút Hung Ác (Bản Dịch)
Chapter 35: Hứa Tiên bị thương 3

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Vương Đại Phú giật mình: "Mạnh mẽ vậy sao?"

Tô Biệt hừ lạnh: "Hồi đó ta đã tận mắt chứng kiến, nàng đá gãy một cái cây chỉ bằng một cước."

Mấy người vừa nói vừa đi, đến ngã tư phía trước thì chia tay.

"Tử Quân, ngày mai nếu ta rảnh rỗi thì sẽ đến tiệm thuốc tìm đệ, lúc đó mấy huynh đệ ta sẽ đưa đệ đi chơi thanh lâu."

"Được."

Lạc Tử Quân không từ chối.

Lúc này hắn mới yên tâm.

Người Hứa Tiên tối nay gặp không phải là Bạch nương tử mà là mỹ nhân kế.

Hứa Tiên thích đi thanh lâu.

Rất tốt, hắn quyết định sẽ đến thanh lâu làm quen trước, đến lúc đó sẽ dẫn tên kia đi chơi thường xuyên khiến hắn vui vẻ quên cả trời đất!

Bạch nương tử sẽ thích một người thường xuyên đi thanh lâu ư?

Tất nhiên là không.

Cho dù Bạch nương tử có hồ đồ thì Tiểu Thanh cũng sẽ không đồng ý.

Cho dù kế hoạch này không thành, hắn còn có kế hoạch khác là sớm thúc giục Hứa Tiên thành thân!

Nghĩ như vậy, hắn nhanh chóng về đến nhà.

Trong nhà vẫn còn sáng đèn, tỷ tỷ và tỷ phu đều chưa ngủ.

Điều kỳ lạ là trong nhà còn có thêm một người.

Một tiểu nha đầu mặc váy vải thô, gầy gò nhỏ bé, nhút nhát yếu đuối.

Tỷ tỷ Lạc Kiều Dung cười tươi nói: "Tử Quân, đây là tiểu nha hoàn mà tỷ tỷ mua cho đệ, tên là Tiểu Hoàn, tối nay sẽ ngủ ở phòng đệ."

Lạc Tử Quân: "??? "

Nha hoàn?

Lạc Tử Quân hơi ngơ ngác, mua nha hoàn để làm gì?

Hơn nữa, tiểu nha đầu này trông... nhỏ quá.

Còn nữa, nha hoàn ngủ phòng hắn, vậy hắn ngủ ở đâu?

Lạc Kiều Dung nói: "Tử Quân, giờ đệ đã là tú tài rồi, tất nhiên phải có nha hoàn riêng. Đệ xem nhà nào mà không có nha hoàn? Ngay cả nhà Đỗ thẩm thẩm bên cạnh cũng có."

Nàng lại nói với giọng nghiêm trang: "Trước đây tỷ tỷ không mua nha hoàn không phải vì tiếc tiền mà vì thấy đệ còn nhỏ, tỷ tỷ vẫn có thể chăm sóc đệ. Giờ đệ đã lớn lại thi đỗ tú tài, sắp tới còn phải đi học ở thư viện, nếu không có nha hoàn chăm sóc thì sẽ bị người ta chê cười."

Lý Chính Sơn cũng gật đầu nói: "Người đọc sách đều có nha hoàn hoặc thư đồng, tuy nhà ta nghèo nhưng cũng không thể quá hàn sầm."

Lạc Tử Quân nói: "Tỷ tỷ tỷ phu, đệ thật sự không cần nha hoàn."

Tình hình gia đình ra sao, hắn hiểu rõ hơn ai hết.

Mua nha hoàn chắc chắn phải tốn không ít tiền.

Hơn nữa, trong nhà đột nhiên có thêm một người, bình thường ăn uống gì đó lại phải tốn thêm tiền.

Chỉ trông vào số tiền ít ỏi của tỷ phu, chắc chắn là không đủ.

Huống hồ, hắn còn phải đi học ở thư viện, đến lúc đó lại phải tốn không ít tiền.

"Sao lại không cần? Bình thường nàng có thể giúp đệ giặt quần áo, trải giường, mài mực rót trà, làm một số việc vặt, có thể giúp đệ tiết kiệm không ít thời gian."

Lạc Kiều Dung hiển nhiên đã quyết định.

Có điều nàng không nói tác dụng quan trọng nhất, sợ đệ đệ của mình ngượng ngùng.

"Được rồi, cứ quyết định vậy đi. tỷ tỷ đã mua rồi, chẳng lẽ còn trả nàng ta về lại?"

Lời này vừa nói ra, nha đầu gầy gò tên Tiểu Hoàn kia sợ hãi quỳ xuống đất, giọng run run cầu xin: "Lão gia, phu nhân, công tử, xin các người đừng đuổi nô tỳ về... Nô tỳ, nô tỳ không muốn về..."

Lạc Kiều Dung thấy vậy, kéo Lạc Tử Quân sang một bên, nhỏ giọng nói: "Tiểu nha đầu này đáng thương lắm, cả nhà bảy miệng ăn đều chết đói, chỉ còn lại một mình nàng. Đệ xem nàng đói đến mức nào? Tối qua về, nàng ăn liền năm cái bánh bao, suýt thì nghẹn chết, chúng ta giữ nàng lại cũng coi như cứu nàng một mạng. Nếu đệ đuổi nàng đi, khó mà nói được nàng có sống nổi hay không."

Lúc này Tiểu Hoàn khóc lóc nói: "Công tử, nô tỳ biết giặt giũ nấu nướng, biết pha trà mài mực, cái gì cũng có thể học, nô tỳ nguyện làm trâu làm ngựa cho người, xin người hãy để nô tỳ ở lại..."

Lý Chính Sơn ở bên cạnh nói: "Xem đi, tiểu nha đầu ngoan ngoãn biết bao, Tử Quân, đệ cứ nhận nàng đi."

Lạc Tử Quân mặt đầy vẻ bất lực, còn chưa kịp nói gì, Lạc Kiều Dung đã trực tiếp phất tay nói: "Nhà này ta làm chủ, ta nói cần là phải cần! Ai dám phản đối? Tiểu Hoàn, đi vào bếp đun nước đi!"

Lạc Tử Quân: "...... "

Tiểu Hoàn vội vàng đáp lại, lau nước mắt, đứng dậy đi vào bếp.

"Tử Quân, đệ đã ăn cơm chưa?"

Lý Chính Sơn hỏi.

Lạc Tử Quân gật đầu.

Hắn đột nhiên nhớ ra, còn có chuyện tu luyện muốn hỏi tỷ phu.

"Tỷ phu, chúng ta ra sau vườn, đệ có chuyện muốn hỏi huynh."

"Có chuyện gì mà không thể nói trước mặt tỷ tỷ?"

Lạc Kiều Dung lập tức lộ vẻ bất mãn.

Lạc Tử Quân nói: "Hỏi tỷ tỷ cũng được, tỷ tỷ có biết làm thế nào để tu luyện tâm pháp nội công không?"

Lạc Kiều Dung: "...... "

Lý Chính Sơn cười ha ha, khoát tay nói: "Tử Quân, đi, chúng ta ra hậu viện."

"Hừ, chỉ có các ngươi hiểu biết!"

Lạc Kiều Dung bĩu môi, lập tức lại nhắc nhở: "Tử Quân, tắm rửa ngủ sớm đi, bây giờ đẹ phải lo học hành, thỉnh thoảng luyện võ thôi, đừng làm hại thân thể, bây giờ đệ đã là tú tài lão gia rồi."

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương