Tôi Là Thợ Săn Có Kỹ Năng Tự Sát Cấp SSS
Chapter 123 - Một thế giới lý tưởng (Hồi 2)

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

[Nhà truyền giáo về Hạnh phúc Vĩnh cửu] chỉ im lặng cắn môi. Toàn thân cô ấy đầy máu, đôi mắt cô run rẩy, không phải những gợn sóng trên mặt nước, mà giống sự dịch chuyển của những dòng hải lưu sâu thẳm hơn. Nhà truyền giáo im lặng một hồi lâu.

 

“…Tử Vương.”

 

Các tông đồ cũng đã ngừng di chuyển. Chiến trường vốn đã khốc liệt không ngừng nghỉ từ đầu đến giờ đã tạm dừng lại trong giây lát. Trong khoảnh khắc đó, Crusader đã tiếp cận tôi.

 

“Ngươi nói rằng ngươi sẽ xử tử những kẻ ác và tội nhân. Ý ngươi là như thế nào?"

 

Phía sau cô ấy, những đồng đội của chúng tôi cũng đang hướng ánh mắt về phía tôi. Suy đoán. Chết lặng. Sốc. Những đôi mắt chứa đầy những cung bậc cảm xúc khác nhau nhìn chằm chằm vào tôi.

 

“Tôi hoàn toàn nghiêm túc.”

 

Tôi bình tĩnh đón nhận ánh nhìn của họ.

 

“Tôi biết mọi người đã thực hiện việc "thanh lọc" Tháp trong bóng tối khi quản lý Tháp, và việc đó vẫn phải tiếp tục.”

 

“……”

 

“Tôi sẽ không nói rằng phương pháp của cô cho đến nay đã sai hay cô phải sửa chúng. Tôi không có đủ tự tin cũng như kỹ năng để điều hành Tháp tốt hơn cô. Tuy nhiên, nếu sau này cô thực sự cần phải giết ai đó, cứ đưa họ đến chỗ tôi.”

 

"Ồ?"

 

Thẩm vấn giả dị giáo nghiêng đầu. Anh ta nghiêng đầu một lần sang trái rồi lại nghiêng sang phải. Sau hai lần lắc lư, anh mỉm cười rạng rỡ vẻ hiểu biết.

 

"Tôi hiểu rồi! Không, tại sao mãi đến bây giờ chúng ta mới nghĩ đến điều này? Đó thực sự là một ý tưởng hay đấy, Tử Vương!”

 

Hắc Long Chi Chủ nhíu mày.

 

"Anh đang nói về cái gì vậy?"

 

“Hãy nghĩ mà xem. Kỹ năng của Tử Vương không căn bản chỉ là triệu hồi thuật. Nó còn có thể giữ lại ký ức của người được triệu hồi khi còn sống! Nói cách khác bản thân Tử Vương chính là một “nhà tù di động”!”

 

Tiếng cười đậm chất riêng của Thẩm vấn giả dị giáo vang vọng khắp một vùng.

 

“Không cần ăn! Không tiêu tốn tài nguyên! Giả sử Tử Vương giết chết một kẻ giết người hàng loạt đi. Nếu Tử Vương ra lệnh cho hắn [không bao giờ được giết người nữa], tên sát nhân đó sẽ vĩnh viễn bị cấm giết người!

 

“……”

 

Đôi mắt của Hắc Long Chi Chủ dần dần mở to. Bá tước và Thập Tự Nữ Chủ cũng vậy. Dù bị sốc nhưng họ vẫn nhanh chóng tính toán được những lợi thế mà Thẩm vấn giả dị giáo vạch ra.

 

“Sử dụng kỹ năng của Tử Vương như một nhà tù sao…”

 

"Phải! Ahaha. Bọn tội phạm sẽ khá sợ hãi đấy. Không phải viễn cảnh đó nghe không tồi sao? Tử Vương. Là một vị vua trừng phạt và cai trị người chết, theo đúng nghĩa đen, không có danh hiệu nào tốt hơn cho anh ta cả!”

 

“Là chủ nhân của Sangryun, tôi muốn đưa ra ý kiến của mình.”

 

Bá tước rút chiếc quạt ra và gõ nhẹ vào môi dưới của cô.

 

"Không tệ. Như mọi người đã biết, tỷ lệ tội phạm trong Tháp cao hơn đáng kể so với thế giới bên ngoài. Các nhà tù của chúng tôi thường xuyên quá tải và chi phí bảo trì rất cao”.

 

"Đúng vậy. Với tư cách là chủ nhân của Vạn Thần Điện, tôi cũng đồng ý!

 

Thẩm vấn giả dị giáo cười toe toét. Một cuộc họp ngẫu hứng giữa các thủ lĩnh của các đại công hội đang được diễn ra ngay giữa chiến trường mới nãy còn khốc liệt này.

 

“Mục đích của nhà tù là [giam giữ tội phạm] và [ngăn chặn ý đồ phạm tội]. Tuy nhiên, cho dù chương trình cải tạo có xuất sắc đến đâu thì cũng khó có thể ngăn chặn mọi hành vi tái phạm. Tâm trí con người vừa phức tạp vừa đẹp đẽ. Nhưng Tứ Vương hoàn toàn có thể ngăn cản việc tái phạm tội!”

 

“……”

 

Thập Tự Nữ Chủ do dự.

 

"Tôi… không biết nữa. Tôi thừa nhận rằng nó hiệu quả. Nhưng tôi vẫn nghi ngờ. Chẳng phải nó là một gánh nặng quá lớn đối với một người sao?”

 

“Tử Vương đã mang bên mình hàng ngàn người từ Võ lâm rồi, cả Chính Phái và Ma Giáo! Thậm chí còn có cả những người mà chúng ta không hề hay biết nữa! Nếu anh ta đã mang bên mình đến hàng nghìn người lận thì bất kỳ con số nào ở trên cũng chẳng có nghĩa lý gì cả.”

 

"…Không. Tôi sẽ rút lại phán quyết của mình.”

 

Trong khi đó, Hắc Long chi Chủ đang nhìn chằm chằm vào tôi. Nhiều cảm xúc đang cuộn xoáy trong đôi mắt đen của cô.

 

“Anh thực sự sẽ ổn chứ?”

 

Tôi cảm thấy rằng cô ấy cảm thấy có lỗi. Hắc Long chi Chủ đang cảm thấy có trách nhiệm. Trách nhiệm đưa tôi vào thế giới của họ.

 

“Không sao đâu,” tôi quả quyết.

 

Tôi rất biết ơn. Cô ấy sẵn sàng chịu trách nhiệm dù tôi là người đã tự ý nhảy vào thế giới này. Hắc Long chi Chủ là một người tốt bụng và đáng trân trọng. Một ngày nào đó tôi sẽ nghe được tên thật của cô ấy.

 

Tôi quay đầu lại nhìn [Nhà truyền giáo về Hạnh phúc Vĩnh cửu].

 

"Cô sẽ làm gì?"

 

-……

 

“Nếu cô muốn tiếp tục chiến đấu, tôi sẽ không ngăn cản. Nhưng kết quả đã được quyết định rồi. Tôi sẽ nuốt chửng thế giới lý tưởng mà cô luôn tự hào này.”

 

[Nhà truyền giáo về Hạnh phúc Vĩnh cửu] im lặng hồi lâu trước khi mở miệng.

 

-…Ta không chỉ là một mảnh vỡ của [Nữ thần hộ mệnh] mà còn là [Nhà truyền giáo về Hạnh phúc Vĩnh cửu] với hàng triệu tông đồ. Nếu ngươi đưa ta đi, tất cả các tông đồ của ta cũng sẽ đi theo. Ta muốn hỏi, không, nhất định phải hỏi. Ngươi có thể đảm bảo rằng các người sẽ không sử dụng các sứ đồ của ta làm quân đội riêng của mình và dùng họ để làm việc ác không?

 

“Tôi sẽ không bao giờ làm vậy,” tôi thẳng thừng khẳng định.

 

“Ngay cả khi cô xâm chiếm thế giới của Raviel, tôi chỉ triệu tập các giáo đồ của Ma Giáo. Khi tôi giết Chính Phái, tôi cũng có thể triệu tập họ, nhưng tôi đã không làm vậy. Làm vậy sẽ đi ngược lại đạo đức của họ. Những người đó không bao giờ có thể tuân theo mệnh lệnh của Tiểu Giáo Chủ Ma Giáo.”

 

-……

 

“Cho dù là một triệu tông đồ, hay mười triệu tông đồ, tôi cũng sẽ để các tông đồ của cô được sống hạnh phúc trong thế giới này, giống như họ đã làm cho đến tận bây giờ vậy.”

 

[Nhà truyền giáo về Hạnh phúc Vĩnh cửu] từ từ cúi đầu xuống.

 

Khi bị áp đảo bởi sức mạnh và luân lý, một người mới có thể nói ra những lời xuất phát từ trong trái tim mình.

 

Chòm sao có hình dạng như một đứa trẻ lặng lẽ lẩm bẩm.

 

-À, Chủ nhân của tôi, Lefanta Aegim…

 

Cơ thể của cô ta bắt đầu phân rã.

 

-Được gặp lại người một lần nữa…

 

Máu từ trên trời rơi xuống. Máu rơi xuống đất, tụ lại và cuối cùng đông lại thành hình thanh kiếm. Thanh kiếm thì không có miệng nên chòm sao đã không thể nói hết lời cuối cùng của mình.

 

[Thanh kiếm Hy sinh đang chờ bạn xử lý cô ấy và lên tiếng.]

 

Tuy nhiên, Tháp đã truyền đạt những gì thanh kiếm muốn nói.

 

[Tên tôi là Hy sinh.]

 

[Người có thể biến nỗi đau khổ của ai đó thành niềm hạnh phúc của người khác.]

 

[Người đau khổ càng cao quý và trong sáng thì niềm hạnh phúc càng lớn.]

 

Tôi bước về phía thanh kiếm cắm trên mặt đất.

 

Sau đó, tôi giơ Thánh Kiếm của mình lên và chém vào thanh kiếm dính máu đó.

 

[Nữ thần Hộ mệnh đã hấp thụ một phần của chính mình.]

 

Thanh kiếm tách ra.

 

[Sự tồn tại của Nữ thần Hộ mệnh đã trở nên rõ ràng hơn.]

 

Cùng lúc đó, các tông đồ xung quanh chúng tôi cũng tan chảy. Một triệu đứa trẻ bao trùm cả chân trời đã vỡ vụn. Đôi mắt của những đứa trẻ vẫn mỉm cười ngay cả khi chúng tiêu tán.

 

Ào

 

Khi các tông đồ ngã xuống, dòng nước màu đỏ chảy ra và đường chân trời nhanh chóng chuyển sang màu đỏ tươi.

 

[Đã hoàn thành chặng.]

 

[Hôm nay, tầng 28 đã được hoàn thành.]

 

Huyết Hải.

 

Hắc Long chi Chủ ngơ ngác nhìn xuống dòng máu dâng lên đến bắp chân cô.

 

“…Thật luôn, tất cả những gì cậu cần để vượt qua một chặng là thông tin. Cậu có thể dễ dàng phá vỡ thứ gì đó nếu bạn biết điểm yếu của nó. Tôi đã chuẩn bị sẵn tinh thần bỏ chạy nếu rơi ngay vào giữa lòng kẻ thù. Nhưng nhanh thế này…”

 

"Ủa? Cái gì? Chuyện gì vừa xảy ra thế?”

 

Độc Xà, người đã chiến đấu với các tông đồ cạnh các cốt binh của tôi, tỏ ra bối rối. Anh ấy là người duy nhất trong số chúng tôi không nghe những gì tôi nói và chỉ làm những gì anh ấy phải làm.

 

“Tại sao những kẻ này đột nhiên biến thành sơn đỏ vậy? Hả?"

 

Thập Tự Nữ Chủ thở dài.

 

“Thật vui khi thấy anh vẫn chẳng thay đổi, Độc Xà à…”

 

“…Lại sao đây? Này đừng nói là… cô thích tôi rồi đấy nhé?

 

“Ahaha. Điều đó nghe có vẻ rất vui đấy, nhưng thật đáng buồn là không. Phó Hội Chủ của Dân quân Mitia đã có người yêu từ lâu rồi!

 

Con mắt duy nhất của Độc Xà mở to.

 

"Cái gì? Thật á? Ai?"

 

"Khó nói lắm. Thích thì anh tự mình tìm hiểu đi!

 

Không ai thông báo cho Độc Xà bất cứ điều gì khác. Nhìn vào bầu không khí, có vẻ như mọi người đều biết và định sẽ giữ bí mật. Tôi tò mò và muốn mở cửa sổ nhân vật nhưng đã dừng lại vì như vậy sẽ vi phạm quyền riêng tư của cô ấy.

 

“Này, này. Cậu đã hoàn thành chặng này rất xuất sắc đấy!

 

Bá tước đến gần và vỗ nhẹ vào lưng tôi.

 

“Tôi đã cam chịu đổ tiền xuống vực sâu không đáy trong ít nhất một ngày! Quả nhiên là Tử Vương mà. Cậu còn nhớ người đầu tiên chú ý đến cậu khi mới còn là tân binh là ai không?

 

Bá tước hài lòng vì chúng tôi đã thoát khỏi ổ phục kích an toàn. Tôi không muốn làm mưa làm gió trong cuộc diễu hành của cô ấy, nhưng tôi cũng không có ý định nghỉ ngơi như thế này. Ngay từ đầu, chặng này cũng chỉ là bước đệm.

 

“Tôi xin lỗi, Bá tước. Chúng ta vẫn chưa xong đâu.”

 

“Hửm? Ý cậu là gì? Có thông báo đã hoàn thành tầng 28 rồi mà.”

 

"Đúng. Chúng ta đã xong tầng 28 rồi.”

 

Tôi gật đầu.

 

“Nhưng hôm nay tôi dự định sẽ đột phá tới tận tầng 30.”

 

Tôi vừa dứt lời, Hắc Long chi Chủ đang ngơ ngác nhìn vũng máu, Độc Xà, người đang kiên trì hỏi Thập Tự Nữ Chủ về việc cô ấy đang hẹn hò với ai, và Thẩm vấn giả dị giáo, người dường như đang nghĩ về tương lai; cả ba đều đồng loạt quay về phía tôi.

 

"Hôm nay? Trong ngày?"

 

Hắc Long chi Chủ không khỏi ngạc nhiên. Giọng điệu của cô ấy không hề nghi ngờ liệu điều đó có khả thi hay không. Cô ấy không còn nghi ngờ khả năng của tôi nữa. Đúng hơn là cô ấy lo lắng cho tình trạng của tôi.

 

“Tử Vương, không, Kim Gongja. Gần đây cậu đã không nghỉ ngơi lấy một hơi nào rồi. Cậu vẫn chưa nghỉ một ngày nào sau khi vào [Chuyện tình học viện Sormwyn] đấy!”

 

'Ah.'

 

Từ góc nhìn của Hắc Long chi Chủ thì điều đó có vẻ đúng.

 

Nhưng thực ra Raviel và tôi đã rong ruổi và chơi đùa thỏa thích trong tuần trăng mật rồi, nhưng đó chỉ là một trò đùa nội tâm giữa Raviel và tôi. Từ góc nhìn của người khác, tôi thực sự đã lao đầu không ngừng nghỉ.

 

“Cho dù chỉ là một thời gian ngắn đi nữa thì cậu cũng nên nghỉ ngơi. Con người là động vật có thể bị suy nhược do căng thẳng. Nếu cậu không lên kế hoạch cho giờ làm việc và thời gian nghỉ ngơi của mình, thì cuối cùng cậu sẽ suy sụp đấy. Tôi nghiêm túc đấy. Có thể cậu không biết vì cậu vẫn còn trẻ, nhưng…”

 

Tôi cười.

 

Thật đáng yêu khi thấy cô ấy chân thành lo lắng cho người khác.

 

"Cô nói phải. Tôi đã hơi quá sức rồi.”

 

"Phải? Vì vậy, hãy tạm dừng việc hoàn thành chặng một thời gian…”

 

“Đó là lý do tại sao hôm nay tôi sẽ hoàn thành mọi việc rồi nghỉ ngơi một chút.”

 

“...”

 

Hắc Long chi Chủ xoa xoa trán mình.

 

“Anh không chịu tiếp thu gì cả! Nghỉ ngơi chút đi! Xin đấy!"

 

“Hắc Long chi Chủ. Mỗi ngày, dân số của Tháp lại tăng thêm khoảng 100.000 người. Ngay cả khi 99% trong số họ là người tốt, thì cũng tức trong số 100 người sẽ có 1 người là tội phạm. Điều đó có nghĩa là mỗi ngày có thêm 1.000 tên tội phạm trong Tháp.”

 

“……”

 

“Nếu 10 tên tội phạm tụ tập lại thì đó là một băng nhóm. Nếu 100 tên tội phạm tụ tập lại thì đó là băng đảng. Khi 1.000 người tụ tập lại thì đó là một tập đoàn tội phạm. Ngay cả bây giờ, mỗi ngày đều có một đội quân tội phạm tập hợp lại và chúng ta không thể tiếp tục tấn công Apocalypses mãi được.”

 

Tôi nói một cách bình tĩnh.

 

“Cho dù chỉ là một ngày, chúng ta cũng phải nhanh chóng hoàn thành việc này và quay lại vận hành Tháp. Điều này là vì chính chúng ta, và cũng vì những cư dân hiện tại và những người mới đến Tháp.”

 

“Nếu cậu đã nói vậy…”

 

Hắc Long Chủ cắn môi.

 

“Thì làm sao tôi có thể tranh luận thêm nữa…”

 

"Đừng lo."

 

Tôi mỉm cười và đưa nắm đấm của mình về phía Hắc Long chi Chủ.

 

“Khi tôi nghỉ ngơi, tôi nhất định sẽ nghỉ ngơi thật tốt. Có lẽ không ai có thể nghỉ ngơi tốt như tôi đâu. Bạn sẽ ngạc nhiên nếu tình cờ gặp tôi khi tôi đang nghỉ ngơi cùng Raviel.

 

“Tôi không muốn thấy những cặp đôi mới cưới hành động tình tứ,…?”

 

“Nếu cô thực sự bận tâm về điều đó, hãy giúp tôi chuẩn bị một chiếc nhẫn. Tôi cần đưa cho Raviel một chiếc nhẫn, nhưng tôi không giỏi khoản này.”

 

“Ha…”

 

Hắc Long Chủ thở dài thườn thượt, tây vẫn ôm trán.

 

“Được thôi… Cậu cần phải tặng cô ấy chiếc nhẫn đẹp nhất thế giới. Thiệt tình. Sao số tôi lại phải làm việc với một đứa trẻ như thế này…”

 

“Tôi sẽ mãi biết ơn cô.”

 

"Tha tôi đi. Về mặt biết ơn… Không, chúng ta đừng nói về điều này nữa. Thật xấu hổ khi người khác có thể nhìn thấy. Tôi nhận ra điều này khi cậu bắt đầu hẹn hò ở Sormwyn, nhưng cậu thực sự không biết xấu hổ sao…?”

 

Ngay cả khi cô ấy phàn nàn, Hắc Long chi Chủ vẫn chấp nhận đề nghị của tôi.

Cô và những người lãnh đạo khác của Tháp đã biết sự thật. Tình hình sẽ rất nguy cấp nếu họ không quay trở lại tiền tuyến điều hành. Họ không chỉ là những Thợ săn dọn tầng, mà còn là những người quản lý Tháp.

 

Họ phải mau chóng kết thúc những ngày ở thư viện.

 

"Dịch chuyển."

 

Bốp!

 

Sau một thời gian, mỗi người chúng tôi quay trở lại thư viện, nơi các Thợ săn đang tập trung. Họ vừa xem buổi phát sóng trực tiếp của sáu chúng tôi áp đảo một triệu tông đồ. Có phải đó là lý do tại sao họ chỉ lặng lẽ nhìn chúng tôi từ xa?

 

Có một khoảng cách quá lớn.

 

Quyền lực của những ranker hàng đầu do đó cũng được đặt trên một nền tảng vững chắc.

 

'Được rồi. Tốt lắm.'

 

Đây chính là bầu không khí mà tôi mong muốn. Chúng tôi đã chứng minh thứ hạng của mình không phải bằng sức mạnh mà bằng kỹ năng. Chúng tôi cũng đã chứng minh rằng chúng tôi là một đội đoàn kết. Ít nhất, trong một khoảng thời gian tới, họ sẽ không âm mưu gây rắc rối gì.

 

“Ừm.”

 

Có một thực thể khác đang theo dõi chúng tôi.

 

Chủ nhân của Đại Thư viện, Thủ thư ở=trong Góc, chống cằm nhìn chúng tôi chằm chằm.

 

"Chào mừng trở lại. Chúc mừng. Tôi đã nghĩ rằng sân khấu sẽ khó khăn hơn nhưng sức mạnh tổng hợp của các bạn đã vượt qua sự mong đợi của tôi. Tôi không nghĩ bạn có thể chinh phục một thế giới với một chòm sao đang thống trị nhanh đến vậy.”

 

Không giống như những lời chúc mừng của anh ta, khuôn mặt của Thủ thư rất dửng dưng.

 

'Tất nhiên là thế rồi.'

 

[Thủ Thư trong Góc] là một người rất yêu thích truyện.

 

Anh ấy  tận hưởng việc dõi theo những khó khăn, thử thách và trở ngại bất ngờ của các nhân vật cũng như những giải pháp không ngờ của họ. Chiến thắng áp đảo hay thất bại không phù hợp với sở thích của Thủ thư.

 

Tôi biết cách thu hút Thủ thư.

 

‘Cửa sổ nhân vật.’

 

Các nhân vật hiện ra trước mắt tôi.

 

+

 

Tên: Thủ thư trong Góc

 

Độ ưa thích: 98

 

Thể loại yêu thích: [Hợp nhất], [Lãng mạn], [Bí ẩn], [Phiêu lưu], [Kinh dị], [Lịch sử], [Chiến tranh], [Thể thao], [SF], [Thần thoại], [Truyện cổ tích]…

 

Thể loại không thích: Không có

 

Nhân vật yêu thích: [Nhân vật], [Sát tinh giả], [Tử Vương]

 

Nhân vật bị ghét: N/A

 

Cốt truyện yêu thích: [Câu chuyện]

 

Cốt truyện bị ghét: [Truyện bị drop]

 

Trạng thái tâm lý: ‘Quả nhiên, Ma Thiên Thần Công đúng là thiên địch của [Nhà truyền giáo Hạnh phúc Vĩnh hằng]. Cô ấy xui thật. Chậc chậc. Ngu xuẩn. Cô ấy sẽ có thể chiến đấu nhiều hơn một chút nếu dự đoán được tình thế bất lợi và yêu cầu quân tiếp viện từ các Chòm sao khác.’

 

+

 

Tôi gật đầu.

 

“Ở đó.”

 

Tên tôi đã được thêm vào danh sách nhân vật yêu thích của Thủ thư.

 

Bên cạnh [Sát tinh giả] đã có trước đây, [Tử Vương] đã được thêm vào.

 

Chính Thủ thư đã thừa nhận, [Sát tinh giả] là nhân vật mà anh yêu thích nhất. Việc tên tôi ở cạnh anh ấy có nghĩa là tôi gần như được yêu quý như vậy.

 

"Thủ thư."

 

"À đúng rồi. Anh sẽ chọn gì cho Khải Huyền Thư tiếp theo nào?

 

Người thủ thư vẫy tay áo và mỉm cười.

 

“Nếu anh muốn, tôi có thể đưa ra một vài đề xuất cá nhân này. Câu chuyện cổ tích kết thúc quá nhanh, vậy lần này là một câu chuyện thần thoại thì sao? Nó dài và nguy hiểm, nhưng đó là phần thưởng thì tuyệt vời không thể tả. Hoặc…""

 

“Nhân vật anh yêu thích nhất là Lefanta Aegim.”

 

Tôi cắt ngang lời của Thủ thư.

 

“So sánh với hắn thì tôi thế nào?”

 

“Hửm? Điều đó, tất nhiên… Thật đáng xấu hổ khi xếp hạng hai người. Sát tinh giả và anh hoàn toàn đối lập nhau về bản chất vậy!"

 

Thủ thư vuốt cằm.

 

“Ừm, tôi nên nói sao đây? Nếu Sát tinh giả giống như một người gánh vác mọi bất hạnh của thế giới… Tử Vương, bạn giống như cây kem sô cô la vậy! Bên ngoài nó màu đen nên bạn nghĩ nó sẽ có vị đắng, nhưng khi ăn thử thì lại rất ngọt ngào!

 

Bỏ qua việc sự so sánh đó có phù hợp hay không…

 

“Tôi đã quyết được Khải Huyền Thư tiếp theo rồi.”

 

“Là cái nào?”

 

“Sử thi của Lefanta Aegim.”

 

“……”

 

Thủ thư chùn bước.

 

“Anh đã cho tôi xem nó khi chúng tôi tự mình đi đến ngọn núi tuyết sau khi [Thiên Ma Ký Lục] được hoàn thành.”

 

Vào thời điểm đó, lơ lửng trước xác của một con rồng khổng lồ, Thủ thư đã nói rằng ước mơ của anh là được giết bởi Lefanta Aegim. Sau đó, anh ta đưa ra cuốn sách bìa da cũ mà anh ta đã đọc hàng chục, hàng trăm lần như thể nó là một thứ gì đó quý giá.

 

[Sử thi của Lefanta Aegim].

 

Ngay cả bây giờ, cuốn sách có lẽ đã được giấu trong rương của Thủ thư.

 

“Tử Vương…?”

 

Khóe miệng anh ta nhếch lên.

 

"Đúng."

 

“Tôi biết rằng bạn coi Sát tinh giả là đối thủ, nhưng [Sử thi của Lefanta Aegim] không phải là Khải Huyền Thư…? Tôi chỉ có thể gửi bạn đến thế giới trong những Khải Huyền Thư, những thế giới đã bị drop 1 cách đáng tiếc.”

 

Đầu môi anh ta run rẩy.

 

“[Sử thi Lefanta Aegim] vẫn đang tiếp tục. Tôi không bao giờ có thể can thiệp vào nó. Tôi không thể chấp nhận yêu cầu của anh—”

 

"Nhưng."

 

Tôi nhìn thẳng vào Thủ thư.

 

“Anh không muốn xem sao?”

 

“……”

 

“Không phải chính anh đã nói vậy sao? Đối với anh, Sát tinh giả là nhân vật vĩ đại nhất. Và tôi đang đến gần với vị trí anh ấy.”

 

Chủ nhân của Thư viện vĩ đại của vạn vật.

 

Chòm sao yêu sách hơn bất cứ ai.

 

Đó là lý do tại sao tôi ném cho anh ta một ‘sự cám dỗ không thể cưỡng lại được’.

 

“Cảnh tượng mà các nhân vật yêu thích của anh ở cùng nhau. Anh không muốn xem nó sao?

 

Thể loại tôi sẽ chọn ở chặng tiếp theo,

 

Chính là crossover.

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương