Tôi Là Thợ Săn Có Kỹ Năng Tự Sát Cấp SSS
Chapter 124 - Một thế giới lý tưởng (Hồi 3)

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Một số phận tàn khốc luôn chờ đợi những ai bị mê hoặc bởi những câu chuyện.

 

Tôi không nói về những người chỉ đơn giản là thích chúng. Tôi đang nói về những người bị mê hoặc. Phát điên vì chúng. Họ sa vào hết lần này đến lần khác, và cuối cùng, họ dành nửa cuộc đời mình cho những câu chuyện.

 

Đối với họ, hiện thực chẳng là gì ngoài một thế giới không thể trở thành một câu chuyện. Không có plot twist nào xảy ra. Không có kết thúc gây sốc. Con người chỉ là những người không thể tái sinh thành [nhân vật].

 

Thực tế là một nỗi thất vọng.

 

Con người thật đáng khinh.

 

Và trên hết, họ tôn thờ những câu chuyện.

 

Thất vọng, khinh thường và tôn thờ đã tạo nên danh tính thực sự của 'những người bị mê hoặc bởi những câu chuyện'. Đó là lý do tại sao họ trở nên cuồng tín khi một câu chuyện diễn ra trong đời thực và cổ vũ khi người thật tái sinh thành nhân vật.

 

Họ chưa thực sự mất đi nhiệt huyết trong trái tim mình.

 

Họ chỉ đang chờ đợi thời điểm thích hợp.

 

“……”

 

Trùm cuối của tất cả độc giả đang đứng trước mặt tôi.

 

“L-Lefanta Aegim và… Tử Vương, crossover sao?”

 

Người này yêu thích những câu chuyện đến mức đã tự mình xây nên một thư viện.

 

“Chắc chắn đó là… một lời đề nghị hấp dẫn.”

 

Thư viện mà anh ta xây dựng rộng lớn và tráng lệ đến nỗi nó bao trùm cả một thế giới và được gọi là Thư viện vĩ đại của vạn vật, vì nó chứa đựng tư tưởng của vạn vật.

 

“Tuy nhiên, tôi chỉ có thể cho phép anh tiến vào Khải Huyền Thư. Đó là một quy tắc bất khả xâm phạm đối với tôi. Mọi câu chuyện đều có quyền tự kết thúc, nên can thiệp vội vàng là…”

 

Đôi môi anh lúc này đang run run.

 

‘Anh ta đang dao động.’

 

Tôi đã chắc chắn. Cuối cùng Thủ thư sẽ bị thuyết phục thôi. Không có luận lý thực tế nào có thể thuyết phục được Thủ thư.

 

Nhưng câu nói [Anh không muốn xem sao?] ám chỉ câu chuyện, thậm chí lại có thể dụ Thủ thư xuống địa ngục.

 

"Ah. nếu anh không muốn xem thì thôi vậy, anh có thể drop mà.”

 

Một lời đề nghị không thể cưỡng lại được.

 

“Tôi chỉ đưa ra một đề nghị khoan dung thôi. Tôi có thể tạo một cảnh trong đó hai nhân vật yêu thích của anh tương tác với nhau. Nhưng nếu anh không muốn thì tôi cũng không ép.”

 

“……”

 

“Nhưng anh thực sự muốn xem nó, tôi nói đúng chứ?”

 

Biểu cảm của Thủ thư thay đổi rõ rệt. Cảm xúc của anh rất rõ ràng. Đau khổ. Đau đớn. Như đang thèm một món tráng miệng suy đồi.

 

"Tôi…"

 

Cuối cùng, Thủ thư mở miệng.

 

“Tôi đã lập một giao ước với Tháp.”

 

Hơi thở phát ra dồn dập từ môi anh.

 

“Không phải tất cả các Chòm sao đều ký giao ước với Tháp. Chỉ có Chòm sao lập giao ước mới có thể tiến vào trong Tháp. Về cơ bản, chúng tôi là người thuê nhà. Để đổi lấy việc thuê một tầng của Tháp, tôi có một hạn chế.”

 

“Hạn chế đó là gì?”

 

“Chỉ được cho con người tiếp xúc với Khải Huyền Thư …”

 

Thủ thư xua tay.

 

Mỗi lần tay anh ta chém vào không khí, những cuốn sách quay quanh anh đều rơi xuống sàn.

 

“Khải Huyền có thể mang nhiều ý nghĩa, nhưng Sử thi của Lefanta Aegim không phải là một trong số đó.”

 

Những cuốn sách này có chức năng tương tự như những người bảo vệ Thủ thư. Khi các Thợ săn tấn công anh ta vào ngày hôm trước, Thủ thư đã sử dụng sức mạnh của những cuốn sách để khuất phục họ.

 

“Giao ước là giao ước… Tôi không thể tùy ý vi phạm nó. Nếu không Tháp và Chủ nhân của Tháp sẽ rất tức giận. Tôi không muốn chọc giận Tháp Chủ. Ừm. Truyền thống mà nói, chẳng phải người thuê nhà phải chịu sự thương xót của chủ nhà sao…?”

 

Nói cách khác.

 

Thủ thư đang cởi bỏ vũ khí của mình.

 

“C-chỉ để tham khảo thôi…”

 

Hàng chục cuốn sách bị rơi. Vô hiệu hóa tất cả sức mạnh mà anh ta nắm giữ, Thủ thư nhìn tôi.

 

“Tôi thực sự không có nhiều sức mạnh cho riêng mình đâu…”

 

“……”

 

“Không chỉ có tôi. Nhiều chòm sao khác cũng như vậy. Chúng tôi có sức mạnh đặc biệt, nhưng đáng ngạc nhiên là chúng tôi không giỏi chiến đấu. Không có sách, tôi chỉ là một độc giả đơn giản và mong manh. Ừm. Vậy… cậu hiểu rồi phải không, Gongja…?”

 

Tôi đã hiểu. Tôi đã hiểu hoàn toàn.

 

"Đúng. Anh không thể phá vỡ giao ước."

 

Tôi sải bước về phía Thủ thư. Khoảng cách được thu hẹp lại. Người thủ thư nghiêm túc nắm tay áo lại. Với vẻ mặt căng thẳng, anh ấy ngước lên nhìn tôi.

 

“Trừ khi đó là tình huống không thể tránh khỏi.”

 

Tôi tóm lấy cổ thủ thư và nhấc anh ta lên.

 

Thật dễ dàng. [Thủ thư trong Góc] không nặng lắm.

 

Mặc dù quần áo của anh ấy dài và dày nhưng không có lực cản nào khi tôi nhấc anh ấy lên.

 

"Ồ…!"

 

Thủ thư thở dài.

 

“Xin hãy nhẹ nhàng với [Sử thi của Lefanta Aegim].”

 

"Ah…"

 

Đôi môi của Thủ thư không ngừng run rẩy. Đe dọa và ép buộc. Mặc dù là chủ nhân của một thế giới và một Chòm sao, Thủ thư không hề đánh trả.

 

“Thật thô lỗ… Tôi đã thể hiện lòng tốt vô tận với bạn cho đến tận bây giờ. Tôi đã tin tưởng bạn. Nghĩ rằng bạn sẽ phản bội tôi như thế này…! Aaa. Đau quá. Đây là lý do tại sao có rất nhiều câu chuyện cảnh báo không nên tin tưởng vào con người…”

 

Anh chàng này diễn xuất tệ quá.

 

Tôi nhếch mép cười và bóp cổ anh mạnh hơn một chút. Thủ thư rên rỉ.

 

"Đưa nó cho tôi."

 

“……”

 

“Nếu không, tôi sẽ giết anh đấy. Tên biến thái."

 

Khuôn mặt của Thủ thư đang nhìn tôi bỗng tối sầm lại. Chúng tôi đang diễn. Nhưng Thủ thư cảm nhận được sự “chân thành” trong giọng nói của tôi.

 

Đó là điều hiển nhiên.

 

Nếu chúng tôi muốn đánh lừa Tháp, sự đe dọa phải thực tế một chút.

 

“T-tên biến thái? Gongja à, cậu có nghĩ mình đang hơi quá không…?”

 

“Chẳng phải anh đã đòi thu thập tóc và móng tay của tôi sao? Không là biến thái thì gọi là gì? Hơn nữa, anh còn nói rằng ước mơ cả đời của anh là được chết dưới tay Lefanta Aegim. Điều ước của anh… Việc muốn bị giết bởi nhân vật mình yêu thích nhất nghe có bình thường chút nào không?”

 

Thủ thư im lặng.

 

“À, nhắc đến. Nghĩ lại thì tôi cũng là nhân vật mà anh yêu thích.”

 

Khóe môi tôi cong lên.

 

"Anh nghĩ sao nào? Không cần phải đợi đâu. Tôi có thể biến điều ước của anh thành hiện thực ngay bây giờ luôn.”

 

"Ngay bây giờ…?"

 

"Anh có muốn chết dưới tay tôi không?"

 

Thủ thư nao núng, vai anh ta cong lại. Anh ta co giật như bị sét đánh. Sự ghen tị và ham muốn trào ra từ đôi mắt ngước lên của anh. Từng chút một, rất chậm rãi, Thủ thư lôi thứ gì đó ra khỏi ngực mình bằng bàn tay run rẩy.

 

[Sử thi Lefanta Aegim].

 

Đó là một cuốn sách cũ kỹ, đã được đọc đi đọc lại hàng trăm lần, trên từng trang sách vẫn còn lưu lại vết tay của anh ta. Đó là cuốn sách được yêu quý nhất mà Người thủ thư có trong bộ sưu tập đồ sộ của mình, cuốn sách mà anh ta luôn mang theo bên mình.

 

“Tôi sẽ đưa nó cho cậu…”

 

Thủ thư đã tặng tôi kho báu mà anh ấy quý trọng bằng cả mạng sống của mình.

 

"Tốt lắm."

 

Tôi không buông cổ anh ta ra mà đưa một tay ra nắm lấy [The Epic of Lefanta Aegim].

 “À,” Thủ thư hé môi nói. Sắc mặt của anh ta bây giờ rất hỗn loạn. Sự ngây ngất và ghê tởm bản thân như hòa quyện vào nhau.

 

+

 

[Sử thi của Lefanta Aegim]

 

Thể loại: Bạn không thể xem điều này ở cấp độ hiện tại của bạn.

 

Mức độ khó: Bạn không thể xem điều này ở cấp độ hiện tại của bạn.

 

Giới hạn người chơi: Bạn không thể xem điều này ở cấp độ hiện tại của mình.

 

※Trạng thái “Đang tiến hành”.

 

Giới thiệu: Bạn không thể xem điều này ở cấp độ hiện tại của bạn.

 

+

 

"Ô hô."

 

Tôi không thể đọc được bất cứ điều gì về một cuốn sách không được Thủ thư cho phép sao? Thông tin này mới nha.

 

Tôi thích thú nhìn xuống Thủ thư.

 

“Nhưng tôi không thể nhìn thấy nó? Nó không thể đọc được.”

 

“Ờ-ờm, anh chỉ có thể xem Khải Huyền Thư vì tôi cho phép điều đó… Thông thường, tất cả sách ở đây đều là cấm thư. Con người không thể đọc chúng…”

 

“Vậy thì giải thích bằng miệng đi. Trực tiếp.”

 

“……”

 

Thủ thư không thể từ chối. Đó là nhân vật mà anh ta yêu thích nhất. Thủ thư bắt đầu kể lại Sử thi của Lefanta Aegim theo cách riêng của mình.

 

“Lefanta Aegim là… Sát tinh giả cùng xuất thân với anh.”

 

"Sao cơ?"

 

“Ông ấy sinh ra ở cùng thế giới, cùng khu vực và cùng chủng tộc với anh. Không chỉ vậy, hai người còn có cùng một họ nữa.”

 

Những lời sau đó là điều tôi hoàn toàn không ngờ đến. Anh ta hạ ánh mắt xuống và lẩm bẩm, “Họ Aegim là thứ mà Sát tinh giả tự đặt cho mình. Đó là một từ ghép đơn giản. Tuy nhiên, ông ấy sử dụng ngôn ngữ của nước Anh, thay vì ngôn ngữ nơi anh được sinh ra.”

 

Nước Anh? Đó có phải là tiếng Anh không?

 

Vì đó là ‘Ae’ và ‘gim’—

 

“…Nó có nghĩa là ‘tôi’ và ‘Kim’ phải không?”

 

"Chính xác."

 

Ôi chúa ơi.

 

“Chẳng phải tôi đã nói rồi sao? Một lần là trùng hợp. Hai lần là một sự kết nối. Nhưng lần thứ ba là điều tất yếu. Số phận của anh và Sát tính giả đã giao nhau ở nhiều điểm khác nhau, nên có thể nói mối quan hệ giữa hai ngươi là không thể tránh khỏi.”

 

Mắt tôi mở to trước sự thật bất ngờ về Sát tinh giả.

 

‘Hắn đến từ Hàn Quốc ư?’

 

Người duy nhất tôi gặp cho đến bây giờ là tên côn đồ có mái tóc đuôi ngựa ngầu đến kinh tởm (đang chỉ Hỏa Vương :))). Nhưng cả Sát tinh giả cũng xuất thân từ Hàn Quốc giống tôi và Hỏa Vương ư?

 

‘Điều này có nghĩa là tôi là người tỉnh táo duy nhất ở Hàn Quốc phải không?’ (Có cái nịt ấy, main cx điên bỏ mịa =)))

 

Trong lúc tôi đang bắt đầu nghi ngờ tính chính trực của những người khác đến từ Hàn Quốc thì Thủ thư lại nói tiếp.

 

“Sát tinh giả đã được triệu hồi đến một thế giới khác khi còn nhỏ,” Thủ thư nói.

 

“Vào thời điểm đó, Sát tinh giả mới chỉ là một học sinh trung học. Tất nhiên, ông ta vô cùng bối rối khi được triệu hồi. Tuy nhiên, ông ấy đã thức tỉnh một khả năng trong thế giới được triệu hồi và kiên trì vượt qua thế giới đầy rẫy nguy hiểm.”

 

"…khoan, khoan đã nào.”

 

Tôi bị thu hút bởi một cảm giác quen thuộc đến lạ lùng. Tôi còn lạ gì cái cốt truyện này sao?

 

“Một học sinh trung học được triệu hồi đến một thế giới khác. Điều đó hoàn toàn…”

 

"Chính xác."

 

Thủ Thư khẽ gật đầu.

 

“Thể loại của [Sử thi của Lefanta Aegim] là [Học sinh trung học isekai đến dị giới]. Nói ngắn gọn là [Học sinh Isekai]. Mặc dù giờ Sát tinh giả đã quá già để được gọi là học sinh trung học bây giờ…”

 

Miệng tôi mở như muốn rớt quai hàm. Isekai?

 

‘Thuật ngữ đó đã tuyệt chủng như một con khủng long khi tôi nghe nó khi còn nhỏ.’

 

Không lẽ?

 

Sát tinh giả, Lefanta Aegim, là một hóa thạch sống sao?

 

“Tất nhiên, sẽ không công bằng nếu nói rằng anh ấy chỉ biết làm loạn. Sát tinh giả đã phải chịu đựng vô số khó khăn trước khi trở thành hoàng đế đầu tiên của Đế chế Aegim…”

 

Mỗi khi Thủ thư thuật lại câu chuyện về Lefanta Aegim, giọng anh ấy biến thành một luồng sáng rực rỡ chiếu vào [Sử thi Lefanta Aegim].

 

Ánh sáng xuyên vào cuốn sách, thấm vào nó và lắng đọng thành những từ có thể đọc được trong sử thi.

 

-Đã lâu lắm rồi.

 

-Có những người sống trên xác của Vua Rồng cổ đại.

 

“Sát tinh giả… đã đặt chân lên tầng 20 mà các người hiện đang sở hữu.”

 

-Họ ước về một người anh hùng.

 

-Bởi vì trong số họ không có anh hùng nào cả.

 

“Đó là nơi anh ấy bắt đầu cuộc hành trình xuyên qua thế giới.”

 

-Họ cầu nguyện với Chúa.

 

-Chúa đã đáp lại điều ước của họ.

 

“Một cuộc hành trình lập nên một đất nước…”

 

Sau đó, Thủ thư nhìn xuống cuốn sách bắt đầu phát ra ánh sáng trắng giống như những Khải Huyền Thư khác, không giấu nổi về sợ hãi..

 

“Và bây giờ, Sát tinh giả đang ở tầng 50.”

 

Tầng 50.

 

Sát tinh giả đang ở nơi mà Bạch Hư Long đã nói đến.

 

“Ở đây… có một vấn đề. Anh vẫn chưa đến được tầng 50. Anh vẫn chưa thoát khỏi [khu vực dành cho người mới bắt đầu]. Và tầng 50 thuộc về cao tầng; đó là một nơi đặc biệt… những tân thủ bị cấm tiến vào tầng 50.”

 

Lời nói của anh ta khiến những người đang lắng nghe phải nín thở.

 

“Mọi thứ dưới tầng 50 đều là khu vực dành cho tân thủ à?”

 

“Nhưng chúng tôi đã rất chăm chỉ để đến được đây…”

 

Tôi không thấy ngạc nhiên.

 

Tôi đã biết từ lâu rằng các tầng trước tầng 10 là tầng hướng dẫn. Tôi cũng nghe được từ Bạch Hư Long rằng chúng tôi sẽ cạnh tranh với các Thợ săn từ thế giới khác bắt đầu từ tầng 50.

 

‘Nói cách khác, việc không phải cạnh tranh với Thợ săn từ thế giới khác cho đến tầng 50 là một biện pháp để bảo vệ những người chơi mới.’

 

Nghĩ vậy, tôi hỏi: “Khi anh nói cấm, ý anh là anh không thể đưa tôi lên tầng 50 trong bất kỳ trường hợp nào phải không?”

 

Mặt Thủ thư nhăn nhó.

 

“Chuyện đó… Không. Người đưa anh đến… Nếu quản trị viên tầng chấp nhận trả giá thì điều đó là có thể.”

 

“Vậy thì, không có vấn đề gì nữa rồi. Anh không định thực hiện nghĩa vụ đó đi à?”

 

“Í-ít nhất…”

 

Thủ thư gần như rơi nước mắt.

 

“Ít nhất hãy chỉ chọn 1 người thôi, Kim Gongja, làm ơn…”

 

“…Được rồi.”

 

Ngay cả khi Thủ thư cầu xin tuyệt vọng như vậy, thì tôi cũng chỉ định đối mặt với Lefanta Aegim một mình rồi.

 

“Đưa tôi lên tầng 50 đi.”

 

Thủ thư nhắm chặt mắt lại.

 

“…Đừng hối hận nhé.”

 

“Tôi đi để không phải hối hận.”

 

Thủ thư đã bỏ cuộc sau khi nghe câu trả lời kiên quyết của tôi. Bàn tay run rẩy của anh ấy vuốt ve bìa cuốn [Sử thi của Lefanta Aegim]. Sau đó, anh thì thầm với giọng yếu ớt.

 

“Tử Vương. Tôi chỉ định anh là nhân vật của [Sử thi của Lefanta Aegim]…”

 

Tại thời điểm đó.

 

[Cảnh báo!]

 

[Đã phát hiện quyền truy cập bất thường.]

 

[Một hình phạt sẽ được áp dụng cho ‘Thủ thư trong góc.’]

 

Một giọng nói ác độc đập vào trong đầu tôi. Thủ thư khựng lại. Có lẽ tôi không phải là người duy nhất nghe thấy giọng nói đó. Tuy nhiên, Thủ thư vẫn không ngừng nói, ngay cả khi bản thân đang run rẩy.

 

“Tôi sử dụng sức mạnh của mình.”

 

[Lặp lại cảnh báo.]

 

[Một hình phạt sẽ được áp dụng cho ‘Thủ thư trong góc.’]

 

Thủ thư thở ra một hơi.

 

“Tôi không quan tâm. Đi đi, Tử Vương… Và hãy cho tôi xem cảnh tượng anh cùng với Sát tinh giả.”

 

Vù!

 

Một luồng sáng trắng làm tôi chói mắt.

 

[Đã phát hiện quyền truy cập bất thường.]

 

Khi tầm nhìn của tôi chuyển sang màu trắng, những lời cảnh báo vẫn tiếp tục vang lên.

 

[Cảnh báo!]

 

[Phước lành mà Nữ thần Sắc đẹp ban cho bạn đã bị đình chỉ.]

 

[Bạn không còn có thể quan sát đánh giá mức độ ưa thích của người khác!]

 

[Phước lành mà Nữ thần Sức sống ban cho bạn đã bị đình chỉ.]

 

[Bạn không còn có thể quan sát trạng thái tâm lý của người khác!]

 

Sau đó.

 

[Một cư dân của 'Tháp' chưa được đặt tên bước vào tầng 50.]

 

Trên một sân khấu mà chưa ai trong thế giới của tôi từng đặt chân tới.

 

Tôi bước những bước đầu tiên trên ‘tầng 50’ của Tháp.

 



 

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương