Tôi Là Thợ Săn Có Kỹ Năng Tự Sát Cấp SSS
-
Chapter 127 - Cung Chúc Tân Xuân Giáp Thìn 2024!
Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Cung chúc tân xuân, xin chúc các quý độc giả một năm mới an khang thịnh vượng, vạn sự như ý, tấn tài tấn lộc, vạn điều may mắn nha! 😍🔥❤️🔥
- Đầu xuân năm mới, mị xin phép mặt dày nhận lì xì, tại Momo - 0965237165 hoặc STK 👇 để gồng lỗ bộ này... đến khi nào suy quá mới thôi nhé! 🤭
Một lần nữa,
CHÚC MỪNG NĂM MỚI! 🎆
Chương 127: Quỷ Giới - Hồi 3
"…Đúng là vậy."
Sát tinh giả gật đầu.
“Tôi hiểu logic đằng sau hành vi của cậu rồi. Cậu thấy rằng mình không thể đánh bại tôi bằng chính sức mạnh của mình nên đã mượn tay thế lực bên ngoài. Tôi đã đánh giá rằng một tân thủ vừa mới đến tầng 50 không thể huy động người khác, nhưng có vẻ…”
Ngay khi Sát tinh giả vẫn đang nói, vô số trận mưa sao băng xé toạc bầu trời xám xịt, lao xuống chúng tôi. Àooo—! Hàng ngàn đòn tấn công với sức mạnh ma thuật khủng khiếp trút xuống, giống như pháo hoa được bắn từ xa vậy.
"Tôi đã lầm."
Những trận mưa sao băng lao về phía chúng tôi, mỗi lúc một nhanh hơn. Tuy nhiên, Sát tinh giả vẫn rất thờ ơ. Vẫn ánh mắt thờ ơ đó, ông ấy viết nguệch ngoạc điều gì đó vào cuốn nhật ký của mình bằng cây bút máy.
“Trong tương lai, tôi sẽ lưu ý đến những sự can thiệp mạnh mẽ từ bên ngoài ngay cả khi giao dịch với tân thủ.”
“Chết tiệt! Mau chạy đi!”
“Có phải hôm nay bọn nhện khốn đó “bú đá” tập thế không vậy?!”
Các Thợ săn xung quanh tôi nhanh chóng phản ứng. Bốp! Toạc! Khắp nơi, những trục thư dịch chuyển lần lượt bị xé nát. Nó chắc hẳn là thứ cần thiết đối với các Thợ săn sống ở tầng 50. Người pha rượu hói cũng làm như vậy, nhưng ngay trước khi bỏ chạy, ông ta hét vào mặt chúng tôi.
"Này! Sát tinh giả! Ông sẽ phải chịu chi phí tu sửa lần này nữa, đừng quên ghi lại đấy! Cả tiền cho trục thư nữa!”
“Biết rồi.”
Chụp.
“Tôi đã ghi lại hết rồi.”
Sát tinh giả đóng cuốn sổ của mình lại.
“Như đã hứa, từ giờ tôi sẽ bảo vệ cậu bằng tất cả sức lực của tôi, người lạ.”
Cuối cùng, trận mưa sao băng cũng đã trút xuống đến chỗ chúng tôi. Bùm! Bùm! Các thiên thạch phá hủy đường phố như những quả bom được ném bừa bãi. Khi cơn bão hủy diệt chuẩn bị ập vào quán rượu ngoài trời, một bàn tay nắm chặt lấy cổ tay tôi.
“Tầm nhìn và thính giác tối đa. Đổi lại, tôi từ bỏ [1 giờ] ký ức của mình,” Sát tinh giả lẩm bẩm.
Sau đó, ông ta di chuyển.
Sát tinh giả tránh được loạt thiên thạch đang lấp đầy bầu trời chỉ bằng những chuyển động nhẹ. Một bước. Hai bước. Mỗi lần ông ấy kéo tôi và di chuyển, một thiên thạch lại rơi xuống gần đó.
-Ồ?
Một giọng nói phẫn nộ vang vọng từ trên trời.
-Này, tên khốn cuồng sát điên khùng kia! Tại sao ngươi lại cản đường bọn ta hả? Chết tiệt! Ma Tháp của bọn ta có chút ác duyên với chàng trai đi cùng ngươi! Nếu ngươi không muốn nếm trải sức mạnh với cây đũa phép vĩ đại, thì hãy khôn hồn mà biến đi!
“Trước mắt hãy cố gắng giải quyết vấn đề này bằng lời nói.”
Sát tinh giả vẫy tay phải. Khi ông ta làm vậy, đám mây bụi từ trận mưa sao băng khi nãy lập tức bị xóa sạch. Tất nhiên, Sát tinh giả vẫn ổn, và tôi cũng vậy.
-Lời nói cái con khỉ nhà mi ấy! Tiên sư đồ điên!
“Tôi phải bảo vệ chàng trai lạ mặt này ở đây dù cho có chuyện gì xảy ra. Bảo vệ có nghĩa là đảm bảo rằng cơ thể và tâm trí của cậu ta được nguyên vẹn. Không có chỗ cho sự thỏa hiệp đâu.”
Sát tinh giả lấy cuốn sổ tay trái của mình ra và đọc nó.
“Ma Tháp là một nhóm người cực kỳ ích kỷ. Là những người ích kỷ nên có thể thương lượng với họ bằng cách nhắm vào lợi ích hoặc làm tổn hại đến họ. Tôi là người có thể gây ra thiệt hại nghiêm trọng cho các người. Vì vậy nên hãy thương lượng đi.”
-Đó là kẻ thù không đội trời chung của chúng ta, đồ điên ạ! KHÔNG. ĐỘI. TRỜI. CHUNG!
“Mọi vấn đề đều có thể được giải quyết thông qua việc đối thoại hợp lý.”
-Này! Này! Mấy đứa kia! Ai đó cho ta biết Sát tinh giả còn bao nhiêu ký ức không?
Hàng vạn pháp sư đang cưỡi chổi bay trên bầu trở. Một người trong số họ trả lời.
-Đây là trưởng phòng quan hệ công chúng của tổ giám sát liên tục, báo cáo! Thưa Tháp Chủ! Sát tinh giả hiện có bảy ngày ký ức!
-Chết tiệt, sao lại phải tận một tuần mới đau chứ?
Tiếng nghiến răng từ đâu đó vang lên.
-Không sao! Xử cả hai, kể cả tên cuồng sát tinh đó! Từ giờ phút này, Ma Tháp sẽ huy động toàn lực! Từ “ngón thứ nhất” đến “ngón thứ năm” (ý chỉ 5 tòa tháp), tất cả những người thuộc Ma Tháp sẽ truy sát Kiếm Vương và Sát tinh giả! Ta sẽ nói lại lần nữa, lũ khốn! Ta yêu cầu huy động toàn lực!
“…Đàm phán thất bại.” Sát tinh giả lẩm bẩm.
Ông ta lật qua cuốn nhật ký cầm trên tay trái.
“Tìm kiếm, Ma Tháp. Tìm kiếm bổ sung, chiến đấu. Tìm kiếm chi tiết, phương thức hủy diệt.”
Sát tinh giả nhìn quét cuốn nhật ký. Sau đó, ông ta gật đầu. Xong ông lấy ra một sợi dây cao su màu vàng có thể mua được với giá rẻ ở thế giới bên ngoài - và buộc lại mái tóc dài màu bạch kim của mình.
“……”
Tôi nhìn Sát tinh giả từ từ buộc tóc ngay bên cạnh tôi. Có lẽ chỉ mất hai giây về mặt thời gian. Tuy nhiên, tôi có thể nói rằng hành động đó giống như một “nghi lễ”, một trong số ít những nghi lễ mà ông ấy còn giữ lại.
“Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ chiến đấu.”
-Giết chúng!!
Hàng chục ngàn pháp sư tràn xuống từ trên trời.
-Các chỉ huy, bao vây chúng!
Không phải tất cả quân địch đều xông lên.
-Các ca sĩ hãy niệm chú từ phía sau!
-Phải!
Các pháp sư dàn trận trên bầu trời xám xịt. Đội hình của họ trông giống như một chiếc nhẫn khổng lồ. Hàng trăm pháp sư tạo thành năm vòng tròn và bắt đầu đồng thanh cất vang câu hát.
Một giai điệu có sáu “lớp” vang lên.
-Ồ.
Bae Hu-ryeong nói.
- Lâu rồi ta không thấy cái này. Đó làkhúc "Khải Thiên Ca”.
‘Khải Thiên Ca?’
- Ở đằng kia có năm ngọn tháp. Mỗi tháp có một Chòm sao được phong ấn dưới tầng hầm. À, nói là bị “phong ấn” vậy thôi, chứ thực chất họ đang bị giam cầm. Dù sao đi nữa, khúc ca sẽ mượn sức mạnh của các Chòm sao đang bị phong ấn, và hiệu ứng…
[Cảnh báo. Khu vực bạn đang ở đã được chỉ định làm mục tiêu của một phép thuật.]
[Cảnh báo. Sức mạnh aura của bạn giảm đi một nửa!]
[Cảnh báo. Sức mạnh ma pháp của bạn đã giảm đi một nửa!]
[Cảnh báo. Sức phòng thủ tinh thần của bạn đã giảm một nửa!]
[Cảnh báo. Mọi hình phạt bạn phải chịu sẽ gấp đôi hiệu ứng.]
Bae Hu-ryeong gật đầu.
-Ừm. Hiệu ứng khá mạnh đấy.
'Cái đệch gì chứ?'
- Cái đó gọi là mạng nhện. Đó là lý do tại sao bọn chúng có biệt danh là “nhện”.
Quả thực, họ là một nhóm quái dị đã cai trị tầng 50 trong hơn một nghìn năm. Họ giảm đáng kể sức chiến đấu của đối thủ trước khi trận chiến bắt đầu. Và Bae Hu-ryeong, người đã xé nát mạng nhện này 150 năm trước… hẳn là một con quái vật trong số những con quái vật.
“—Nhất kích. Cường hóa.”
Và có một con người có thể chiến đấu chống lại những con quái vật đó đang ở ngay trước mắt tôi.
“Đổi lại, tôi từ bỏ ký ức về vẻ đẹp của hoàng hôn.”
Không biết từ khi nào, một thanh kiếm đã xuất hiện trên tay phải của Sát tinh giả.
Bước đầu tiên.
Sát tinh giả nhẹ nhàng vung kiếm như đang khiêu vũ.
Không gian tách ra.
Động tác của ông giống một cơn bão hơn là một đường kiếm. Một luồng hào quang lam sắc chia bầu trời xám ra làm hai. Một trong sáu vòng tròn trên bầu trời đã bị cơn bão cuốn vào.
-T-tập hợp lại! Tập hợp lại!
-Rút lui!
Hàng trăm pháp sư hét lên và ngã xuống. Cũng có những pháp sư mất kiểm soát cây chổi của họ và lao xuống đất. Những chiếc mũ nhọn của các pháp sư tung bay như những cánh hoa màu đen.
[Hiệu ứng nhân đôi hình phạt đã bị thu hồi.]
Tuy nhiên, Sát tinh giả vẫn chưa dừng lại.
Một giọng nói cộc lốc phát ra từ môi ông ấy.
“Cường hóa Nhất Kích. Đổi lại, tôi sẽ từ bỏ ký ức về tiếng mưa rơi từ trên trời xuống.”
Một lần nữa, bầu trời bị chia cắt thành hai mảnh.
[Sức mạnh aura bị giảm một nửa của bạn đã được phục hồi!]
-Tên điên đó! Tên thần kinh đó! Lão già cuồng sát tinh đó!
-Ngón trỏ đã thất thủ! Ngón nhẫn đã thất thủ! Cứ đà này chúng ta sẽ không giữ được các tháp còn lại mất!
-T-Tháp Chủ! Đúng như dự đoán, chúng ta không thể chiến đấu với Sát tinh giả khi hắn có ký ức cả một tuần được!
- Cái tên cuồng sát điên khùng khốn kiếp đó! Ta biết rồi nên các ngươi ngậm miệng lại và tấn công đi! Xông lên!
Các pháp sư bắn ra những quả cầu lửa. Phun ra băng. Mặt đất mà tôi và Sát tinh giả đang đứng lập tức mọc lên những rễ cây và cỏ dại, bám lấy mắt cá chân của chúng tôi. Không khí như đang bò lên. Rừng rậm ngày càng rậm rạp. Sương mù lan rộng và cản trở tầm nhìn của chúng tôi. Vô số phép thuật và điều kỳ diệu không thể đong đếm được đang bao phủ lấy hai người chúng tôi.
Và.
“Cường hóa Nhất Kích.”
Sát tinh giả cầm một cuốn nhật ký bằng một tay và tay kia cầm thanh kiếm.
“Đổi lại, tôi sẽ từ bỏ ký ức về nụ cười của những đứa trẻ thơ.”
Tất cả những ma pháp đó đều bị phá hủy.
[Sức mạnh ma pháp bị giảm một nửa của bạn đã được phục hồi!]
[Sức phòng thủ tinh thần bị giảm một nửa của bạn đã được phục hồi!]
[Việc chỉ định khu vực có hiệu lực đã bị hủy bỏ.]
Những quả cầu lửa đã bị dập tắt. Những khối băng vỡ vụn. Rễ cây bị chặt xuyên qua, cỏ dại mục nát. Một cơn gió xanh thổi qua không khí và khu rừng biến mất. Sau khi sương mù tan đi, chỉ còn lại tiếng rên rỉ của các pháp sư.
-Ngón giữa đã thất thủ! Ngón nhẫn đã thất thủ! Cả ngón út cũng vậy!
-Tất cả các bài hát đã bị phá hủy, Tháp Chủ!
- Hắn tấn công chính xác vào điểm yếu của từng chiếc nhẫn ư?!
-Mẹ kiếp...! Con khốn nào đã bán đứng bí mật của chúng ta hả…?!
Tôi ngơ ngác nhìn trận chiến đang diễn ra ngay trước mắt mình.
Các pháp sư tấn công không ngừng nghỉ. Tuy nhiên tất cả đều là vô ích. Sát tinh giả chiến đấu bằng cách từ bỏ ký ức về đồ uống ông ta vừa uống, những con phố ông ta đi qua ngày hôm qua và những ký ức tầm thường khác.
Một Thợ săn duy nhất có thể chống lại hàng chục ngàn pháp sư.
-Cậu thấy sao hả? Chẳng phải chiến lược chiến đấu của anh ta hoàn toàn trái ngược với chiến lược của bạn sao?
Bae Hu-ryeong cười khúc khích.
-Sát tinh giả cũng sử dụng một loại ma công giống cậu đấy. Zombie, Ma Thiên Thần Công mà cậu sử dụng dựa trên những ký ức của cậu. Ký ức về cơn đói, ký ức về sự cô độc… Sát tinh giả thì ngược lại. Ông ta vứt bỏ ký ức của mình.
Ma công của ông ấy hoàn toàn đối lập với tôi.
-Nhìn cho rõ vào. Một ngày nào đó cậu sẽ phải chiến đấu ở cấp độ này.
Phong cách chiến đấu của Sát tinh giả điềm tĩnh nhưng khủng khiếp.
“Tôi từ bỏ ký ức đi dạo dưới bầu trời dịu dàng.”
Ông ấy lần lượt vứt bỏ từng ký ức của mình một. Giọng điệu của Sát tinh giả nhẹ nhàng, đường kiếm của ông ta cũng đơn giản. Ông ấy chiến đấu rất thong thả.
“Tôi từ bỏ ký ức về tiếng la hét của mọi người khi họ đau đớn.”
Tuy nhiên, không một ký ức nào ông ấy vứt bỏ là không quan trọng cả. Cuộc chiến càng kéo dài, ký ức càng được mở ra như những chiếc hộp, ký ức này nối tiếp ký ức kia. Chúng giống như những chiếc hộp Pandora. Chiếc hộp mà khi mở ra thứ bên trong sẽ biến mất.
-Sát tinh giả sống với khoảng từ một ngày đến một tuần ký ức.
Bae Hu-ryeong nói.
-Lão ta hiếm khi có quá một tuần ký ức. Đó là bởi cứ sau một tuần lão sẽ lại đi săn một chòm sao. Ký ức của một tuần là đủ để lão ta giết được một chòm sao ròo.
“……”
-Có phải lão già ấy nói mình bị mất trí nhớ đúng không? Thực chất mà nói thì điều đó là sai. Ông ta đang vứt bỏ ký ức của mình để thực hiện cái gọi là “sứ mệnh” của bản thân.
Đó là…
Nói chính xác hơn là lão đang đốt cháy mạng sống của chính mình.
[Sáng Chóe không thể xem tiếp trận chiến của chủ nhân cũ của mình.]
Thánh kiếm của tôi run rẩy.
[Sáng Chóe nhớ rằng trước đây chủ nhân cũ của cô không chiến đấu theo cách đó. Cô ấy không biết từ khi nào và tại sao cậu ấy lại trở nên như thế này.]
Trước khi tôi kịp nhận ra, đội quân của Ma Tháp đã hoàn toàn kiệt sức.
Tất cả các vòng tròn đã bị phá hủy từ lâu.
Lúc đầu, họ xếp thành hàng ngũ nghiêm ngặt, tấn công và rút lui khỏi Sát tinh giả… nhưng dường như họ đã đạt đến giới hạn. Đội hình của họ sụp đổ. Các pháp sư tấn công lẻ tẻ.
-T-Tháp Chủ. Ngài nhìn xem, chúng ta không thể chiến đấu với Sát tinh giả có một tuần ký ức được…
-Chúng tôi đã nói rằng hắn ta mạnh khủng khiếp mà…
-Nếu ngươi ép thêm ma lực vào đây thì sát thương sẽ không nhỏ đâu!
-Đội giám sát đã gây ồn ào từ trước đó rồi. Tháp Chủ. Các Chòm sao đã nhận thấy sự bất thường và đang theo dõi chặt chẽ. Có khả năng cao là họ sẽ tấn công chúng ta khi chúng ta yếu đi.
-Khư!
Người có vẻ là thủ lĩnh của các pháp sư nghiến răng. Bà ta lấy tay trái cởi chiếc mũ nhọn của mình ra và vò nát nó trong tay . Với đôi mắt vô cùng giận dữ, bà ta nhìn chằm chằm vào tôi.
-Kiếm Vương… Kiếm Vương, Kiếm Vương, Kiếm Vương!!
-Ah. Sự nổi tiếng của ta vẫn không hề phai nhạt ngay cả sau khi chết mà.
Bae Hu-ryeong nhún vai.
-Nhìn kìa, Zombie. Đây là lý do tại sao việc ai đó quá tuyệt vời lại là vấn đề.
-Giờ bọn ta đã biết ngươi bắt tay với Sát tinh giả! Cứ chờ đó, bọn ta rồi sẽ trở lại! Ma Tháp sẽ tìm mọi cách để giết được ngươi! Lần này, chúng ta kết thúc bằng một cuộc chiến sức mạnh đơn thuần, nhưng lần sau, chắc chắn…!
Các pháp sư trông có vẻ kinh hãi.
-Woah… Tháp Chủ này, đó là câu mà kẻ thua cuộc thường nói khi chạy trốn…
-Suỵt. Đừng làm phiền Tháp Chủ bây giờ. Nếu không cậu sẽ bị biến thành một con ếch và bị ăn thịt đấy.
-Ta nhất định sẽ đá đít ngươi!!
Khi các pháp sư phân tán và đội quân của họ rút lui, Sát tinh giả mở miệng.
"Chờ đã. Tháp Chủ Ma Tháp.”
-Gì hả?!
“Tôi vẫn còn 23 giờ ký ức. Nếu tôi dùng 22 giờ để tấn công của mình, tôi có thể phá hủy một trong những ngọn tháp của bà.”
-…Bây giờ ông đang đe dọa bọn ta đấy sao?
“Đúng vậy,” Sát tinh giả khẳng định một cách thờ ơ. “Theo ghi chép của tôi, bà là người rất quan tâm đến phẩm giá của mình. Không thể loại bỏ tôi sau khi huy động tổng lực hẳn là một mất mát đau đớn. Tuy nhiên, đó chẳng là gì so với việc mất đi ngọn tháp của bà cả. Hãy xem xét cho thật kỹ lời đe dọa của tôi.”
-……
Khuôn mặt của Tháp Chủ Ma Tháp vặn vẹo như một con yêu tinh.
“Trong tuần tới, bà bị cấm tấn công hoặc lập kế hoạch chống lại tôi hoặc chàng trai này. Tấn công và âm mưu bao gồm tất cả các hành động và sự cố có thể gây tổn hại cho chúng tôi. Cả phương pháp gián tiếp và trực tiếp đều bị cấm và nếu cần đánh giá chủ quan thì người quyết định sẽ do chúng tôi quyết định. Do đó, tính chủ quan của bà không được phép.”
- Lũ kiếm sĩ khốn kiếp này là…
“Tôi sẽ cảnh cáo bà một lần nữa. Hãy chấp nhận lệnh ngừng chiến kéo dài một tuần này.”
Sát tinh giả chộp lấy thanh kiếm của mình.
“Nếu bà không chấp nhận, thì đừng trách kiếm tôi vô tình.”
Sự im lặng bao trùm lên vùng đất hoang tàn đổ nát.
-Ông… Hai người nằm trong danh sách tấn công của Ma Pháp.
“Bà có đồng ý đình chiến không?”
Một tiếng tặc lưỡi vang lên. Cùng lúc đó, một tờ giấy xuất hiện trước mắt Sát tinh giả. Đó là một khế ước tỏa ra ánh vàng lấp lánh. Sát tinh giả đọc bản khế ước với ánh mắt vô cảm rồi rút cây bút máy ra ký.
“Đó là một cuộc đàm phán thỏa đáng. Bây giờ hãy quay lại đi.”
-Ta sẽ chôn ngươi cùng với Kiếm Hoàng, Sát tinh giả.
“Tôi sẽ không quên ghi lại sự thù hận của bà.”
-Chậc!
Các phù thủy quay chổi của họ. Giống như một đàn châu chấu vào mùa thu, chúng cư trú trên bầu trời và từ từ bỏ đi.
Xung quanh chúng tôi trở nên yên tĩnh.
Không có ai ở xung quanh ngoại trừ Sát tinh giả và tôi.
Sát tinh giả quay lại và nhìn tôi.
“Tôi đã thực hiện lời hứa của mình với cậu rồi, người lạ.”
“……”
“Tuy nhiên, theo quan sát của cậu, tôi bị mắc kẹt. Tôi đã thắng, nhưng kết quả là một tuần ký ức của đã giảm xuống chỉ còn một ngày. Hiện tại tôi đang rất yếu. Tất nhiên, việc làm suy yếu sức mạnh của tôi sẽ là mục tiêu mà cậu nhắm tới.”
Sát tinh giả đã mô tả tình huống của mình một cách rất thực tế.
Cứ như thể ông ấy đang nói chuyện ở ngôi thứ ba vậy.
-Gongja.
Giọng của Bae Hu-ryeong trở nên trầm hơn nhiều.
-Đừng lơ là. Lão già đó đang cố gắng kéo dài thời gian nhất có thể bằng cách nói chuyện với cậu. Đừng xem lão là một con người. Lão ta chẳng là gì ngoài một vũ khí di chuyển hoàn toàn theo những gì ôngta đã viết.
'Đúng.'
Tôi nắm chặt Thánh Kiếm.
'Tôi biết.'
Sau đó, tôi nhìn chằm chằm vào Sát tinh giả.
"Ông nói đúng. Tôi phải hạ được ông.”
“Tuy nhiên, tôi không thể tấn công cậu theo lời hứa của tôi. Tôi chỉ có thể phòng thủ hoặc né tránh các cuộc tấn công của cậu… Đó sẽ là một tình huống nguy hiểm. Sẽ đặc biệt nguy hiểm nếu cậu là Kiếm Vương hoặc chuyển sinh của hắn, như Tháp Chủ Ma Tháp đã nói.”
“Tên tôi là Tử Vương. Tôi là Tiểu Giáo Chủ của Thiên Ma Thần Giáo và là phu quân của Nữ công tước Ivansia.”
Sát tinh giả mở nhật ký và viết ra vài dòng. Chắc hẳn ông ấy đã viết tên tôi. Sát tinh giả hỏi tôi một câu trong khi di chuyển chiếc bút máy của mình.
“Ma Giáo là gì?”
“Đó là một lưỡi kiếm đáp lại mọi tiếng hét.”
“Tiểu Giáo Chủ là cái gì?”
“Đó là thanh kiếm đầu tiên được vung lên.”
“Tử Vương là gì?”
Hào quang đỏ thẫm tỏa ra từ khắp người tôi.
“Đó là tên của người sẽ giết chết ông.”
Lần này tôi hỏi một câu.
“Sát tinh giả. Ông có ký ức gì về cơn đói không?”
“Nó được viết trong nhật ký. Tuy nhiên, theo như những kỷ niệm trong đầu tôi, tôi không có. Tôi không có ký ức về cơn đói.”
Tôi gật đầu.
“Đó sẽ là sự sụp đổ của ông.”
Dứt lời, tôi lao về phía trước.
Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook